Công việc mua vé, chuẩn bị các thứ không tới nửa giờ.
Hai tháng, không lâu nữa là tới mùa xuân ở Đức, nhất là khi so với Trung Quốc thì ở Nordrhein Westfalen mùa xuân ấm hơn biết bao nhiêu. Bỏ bớt đống quần áo dày ở lại khiến hành lý nhẹ đi không ít. Mẹ đứng ở cửa nhìn cậu thu dọn hành lý, điều muốn nói thì rất nhiều nhưng lại không biết nên nói cái gì.
“Cứ mang thêm vài bộ đi, ở bên đó cũng chưa vào xuân mà.”
“Áo khoác các thứ ở bên đó con cũng có, nếu trời lạnh thì đi mua là được.”
Cái này so với lúc gần một tháng khi cậu sắp đi giống nhau, mẹ nói chung là không nỡ bỏ, vẫn là dặn dò cẩn thận:” Nhớ phái chăm sóc bản thân thật tốt, thích ăn gì thì ăn, cần chơi là phải chơi, biết không? Còn có… Đừng giận ba con, ông ấy cũng là quan tâm con thôi, qua hai ngày, mẹ sẽ bảo ông ấy gọi điện thoại cho con.”
Nói đến mức này, cậu biết cũng làm mẹ khổ tâm, nghe thế nào hiểu được. Dư Dương đứng dậy ôm bà, “Mẹ, con biết rồi, mẹ cùng ba cũng nhớ phải chú ý thân thể.”
Bà thủy chung cho rằng Dư Dương cố chấp muốn về lại Dusseldorf trước thời gian là vì chuyện ngày đó, trời thì lạnh như thế, mà lại đuổi nó ra khỏi nhà, còn nói không muốn gặp lại. Nhưng Dư Dương trái lại nói không ra lời, chính mình bỏ đi cũng không phải vì giận ba, mà là tại vì vào đúng cái ngày đó thì bạn trai lại phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-biet-nordrhein-westfalen/2423712/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.