Trong đêm Giáng Sinh nhà ăn nhận được một đơn đặt hàng gồm 300 người, một đám anh chàng người Đức đem ba tầng nhà hàng bao trắng đêm đó. Hoạt động bắt đầu từ 8 giờ tối cho đến năm giờ sáng hôm sau thì chấm dứt. Nhà bếp phụng mệnh đành phải từ 7 giờ bắt đầu đi làm, làm liên tục đến 2 rưỡi sáng hôm sau. Cũng may ngày đó ban ngày được nghỉ, bằng không cho dù là ai cũng không chịu nổi.
Càng khổ cực chính là cần phải có đủ người phục vụ. Vì ứng phó những 300 khách, nên dù cho hôm đó không có ca làm cũng sẽ bị Mã Húc Dương gọi đến từ bảy giờ. Khi Dư Dương nhận được điện thoại của Mã Húc Dương còn tưởng rằng đây chỉ là thiếu nhân lực như trước đây, đến rồi mới biết được là phải phục vụ 300 người. Giờ có hối cũng không kịp. Oán niệm Mã chim trong điện thoại cố ý không nói rõ ràng, làm mình cư nhiên cứ như vậy bị gạt đến. Xem ra lần làm cu li này trốn không thoát.
Chu Khải biết rõ ngày đó không phải là ca làm của Dư Dương, nhưng trong thời gian nghỉ ngơi nửa đêm cùng Chúc Vân Tường ở bên cửa hút thuốc, trái lại thấy người bận rộn, chạy lên chạy xuống kia không phải Dư Dương thì còn ai vào đây?
Chúc Vân Tường nhìn nhà ăn đông nghịt người, “Mẹ nó, nhóm người này thực là khỏe ăn thế sao, phỏng chừng nửa đêm tới sáng còn phải gọi thêm bốn lần.”
“Ngay từ đầu khi đặt món, Mã chim cư nhiên còn cùng với bọn họ đề cử món thịt dê burrito. Tôi nói không thể làm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-biet-nordrhein-westfalen/2423698/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.