*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi đồng hồ trên tường chỉ 11h 50, lão Triệu ung dung đi sắp xếp đồ đạc của mình tại nhà bếp.
Hôm nay là một ngày đầu thu, mặt trời rất đẹp, quét đi vẻ u ám của mấy ngày hôm trước để có thể đi dạo vào một buổi chiều mát mẻ giống như những người dân nước Đức, để rồi ở bên bờ sông Rhine uống một cốc bia. Hôm nay cũng là ngày cuối cùng lão Triệu làm ở nhà bếp.
Chu Khải đứng ở đầu lò xào rau, Lưu Bân đem con dao chăm chỉ gõ xuống cái thớt gỗ, Du Tiệp mang bao tay từ trong thang máy lấy ra hai món điểm tâm, Chúc Vân Tường không rên một tiếng mà đem bốn món ăn đã lạnh ngắt thả vào toa xe. Năm người đều im lặng, nhà bếp khó có được yên tĩnh như vậy, khiến cho phục vụ sinh cũng không dám nói một câu nào.
Điện thoại thình lình vang lên đến, phục vị sinh vừa vội vàng cởi xuống bao tay đã bị Chu Khải gọi lại. Hắn đảo nốt món ăn cuối cùng trong nồi, nhìn thoáng qua thời gian, “Không cần tiếp.” Sau khi đem món ăn cuối đã được bọc cẩn thận cùng một món đã được hâm nóng lại thì vẫn còn hai phút mới đến giữa trưa.
“Tôi ra ngoài hút một điếu.”
Nhìn bóng lưng Chúc Vân Tường đi ra, trong lòng lão Triệu thở dài, xem ra hôm nay tâm lý ai cũng không thoải mái.
Nghĩ đến hai ngày trước Chúc Vân Tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-biet-nordrhein-westfalen/2423681/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.