"Anh, buổi sáng tốt lành!"
Thẩm Du Ninh vừa mới bước từ trong thang máy ra, ngẩng đầu lên đã đụng phải Triệu Tường.
"Sớm." Anh thong thả đi tới máy chấm công, ấn ngón tay của mình lên.
"Chà, anh, hiếm thấy nha, anh mà cũng đến trễ hả?" Triệu Tường bưng một sọt giấy vụn, đi theo sau Thẩm Du Ninh cười ha hả.
"Ừm, ra nhầm cửa tàu điện ngầm, phải đi bộ một đoạn dài."
"Đi nhầm mà anh còn vui vậy? Không lẽ có chuyện tốt gì?" Triệu Tường nhỏ giọng nói, "Hay là... Herman cuối cùng cũng chịu nhường một bước?"
Herman là một ông già bướng bỉnh người Anh, cũng là vị khách khó chơi trong lời Thẩm Du Ninh. Đối phương có hiểu biết rất sâu về nghệ thuật, đề xuất rất nhiều ý tưởng cho Thẩm Du Ninh, mặc dù ý tưởng độc đáo nhưng lại không suy xét đến kết cấu cơ học.
Thẩm Du Ninh là phó phòng kiêm người phụ trách hạng mục, bốn người trong tổ dự án đều bị Herman tra tấn đến kiệt sức.
"Nhường một bước, tỉ lệ đại khái bằng 0," Thẩm Du Ninh thở dài bất đắc dĩ, nói: "Hôm qua ông ấy lại đưa ra hai ý tưởng mới, bỏ qua anh mà nói chuyện trực tiếp với giám đốc, ý của giám đốc là... có một đơn hàng lớn như vậy cũng không dễ dàng gì, hy vọng chúng ta cố gắng một chút..."
"Vậy chúng ta lại bắt đầu một tuần khổ sai, hai ngày nghỉ không hẹn gặp?" Triệu Tường héo úa, cậu năm nay vừa mới tốt nghiệp, dạo gần đây gặp khách hàng khó giải quyết không nói, văn phòng lại suốt ngày phải tăng ca,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-biet-hoang-hon/278355/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.