Tỉnh giấc là chào đón ngày đầu tiên của kỳ nghỉ đông.
Ở nhà không có ai, Hứa Kiến Phong đến nhà máy làm việc, nhà trẻ còn chưa bắt đầu kỳ nghỉ đông, Vu Mẫn cũng đưa Hứa Thiên Bảo đi học.
Hứa Thiêm Nghị hâm nóng bánh bao, lấy hai hộp sữa, gấp bài tập về nhà đi tìm Hạ Chi Chiêu.
Hạ Chi Chiêu sống ở tầng đối diện, giống như Hứa Thiêm Nghị, anh không sinh ra ở Đại Lục. Hứa Thiêm Nghị 5 tuổi theo mẹ kết hôn vào nhà này, lúc đó chỉ có bà nội của Hạ Chi Chiêu sống ở bên kia đường. Một năm sau, Hạ Chi Chiêu và mẹ anh cũng chuyển đến.
Ba năm trước, bà nội qua đời nên hai mẹ con sống ở đây.
"Hạ Chi Chiêu!" Hứa Thiêm Nghị cắn bánh bao, đứng trước cửa, tiếng gọi rất vang: "Tôi tôi rồi, mở cửa!"
Theo kinh nghiệm, lúc này Giang Liên Thanh hẳn là đã đi làm rồi.
Ba giây sau, cánh cửa mở ra. Ngoài cửa phòng trộm có một cửa lưới chống muỗi, Giang Liên Thanh mở cửa lưới xanh ra, tò mò nhìn cậu: "Ồ, Tiểu Nghị, cháu đến sớm thế."
Hứa Thiêm Nghị bỗng nhiên mặt đỏ như tôm luộc, lúng túng chen vào phòng. Người mà cậu tìm, Hạ Chi Chiêu, đang ngồi ở bàn, đôi mắt ngái ngủ, mái tóc rối bù như đống rơm, nước rửa trên má còn chưa khô, đang gặm một miếng bánh quy. Hứa Thiêm Nghị cảm giác được một giây tiếp theo anh sẽ bị nghẹn chết nên liền đưa sữa mang theo cho anh.
Giang Liên Thanh đứng trước gương, thắt khăn quàng cổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-biet-ha-chi-chieu/3490521/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.