Nhật Hạ thấy Tô Phong ngồi suy sụp, cô toan định chạy ra với cậu thì mẹ cô ngăn lại.
- Bây giờ con đừng nói chuyện với nó.
Cũng phải. Cả gia đình cậu đã mất vì tai nạn giao thông, cậu chỉ còn người dì ruột là người thân duy nhất trên đời. Vậy mà giờ đây dì ấy lại nằm trong phòng cấp cứu trong tình trạng nguy kịch. Và người gây ra không ai khác chính là bố của Nhật Hạ.
Từ đằng sau bố Nhật Hạ đi tới. Ông chỉ bị xây xát nhẹ, không gì đáng lo. Thấy ông đi tới, sự tức giận trong lòng cậu bé mười lăm tuổi bỗng trỗi dậy. Tô Phong ngồi phắt dậy rồi đi đến trước mặt gia đình Nhật Hạ.
- Ông.. ông đi đứng kiểu gì thế? Các người không có mắt à. Dì tôi nằm kia các người đền sao đây. Dì ấy có mệnh hệ gì tôi nhất định không tha cho các người. Đồ khốn nạn.
- Tô Phong, cậu dám nói bố tôi vậy. Ranh con mới tí tuổi đầu mà cậu dám ăn nói vô lễ với bố mẹ tôi. Đừng tưởng cậu là bạn thì tôi nhịn cậu. Gia đình tôi sai thì chúng tôi trả. Bỏ ngay thái độ đấy đi.
Nhật Hạ tính tình nóng nảy, dù cô biết bố mình sai nhưng cô cũng không chấp nhận một cậu nhóc mười lăm tuổi xúc phạm bố mình.
- Thôi Hạ ơi. Bác biết mình sai rồi, bác sẽ đền hoàn toàn viện phí. Gia đình bác cũng sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc dì Ly của cháu nhé. Bác thực sự xin lỗi.
Tô Phong mắt đỏ ngầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-biet-cau-qua-khu-cua-toi/2883671/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.