Edit: Núi Nhỏ Bán Manh
Beta: Jen
—-
Sau khi Thời Nhã bị đưa đi, trong phòng chỉ còn lại Tần Tang.
Không lâu sau, cửa phòng bệnh bị đẩy ra.
Quản gia đẩy Yến Cẩm Ngôn vào, rồi tự mình ra khỏi cửa.
Đột nhiên ở một mình với Yến Cẩm Ngôn, Tần Tang cảm thấy chột dạ, cô nghĩ đến việc mình khôi phục trí nhớ nhưng lại giả vờ.
Người đàn ông đến bên giường nhìn cô, nhấp đôi môi mỏng một lúc lâu mới nhẹ nhàng nói: “Em thấy thế nào? Vết thương còn đau không?”
Tần Tang lắc đầu, ánh mắt lảng tránh, không nhìn mặt người đàn ông nhiều hơn.
Phản ứng của cô khiến Yến Cẩm Ngôn khó hiểu, nhưng anh không hỏi, chỉ quay lại chủ đề, “Tần Tang, sau này sẽ không xảy ra chuyện như này nữa.”
Giọng nói của người đàn ông trầm xuống, giọng điệu nghiêm túc mà chắc chắn.
Tần Tang yên lặng nghe, có chút mất mác.
“Anh sẽ không làm tổn thương em nữa.” Yến Cẩm Ngôn nói thêm, trong khi nói, anh đứng thẳng người đưa tay lên mặt cô.
Thân thể Tần Tang căng cứng, nhịp tim đập quá nhanh.
Yến Cẩm Ngôn nhận được sự căng thẳng của cô, đầu ngón tay của anh tránh mặt cô, nhẹ nhàng vén sợi tóc ra sau tai cô.
Động tác của Yến Cẩm Ngôn vô cùng mềm mại, giọng nói cũng rất từ tính.
“Chờ thêm hai tháng nữa.” Anh nói.
Lời vừa dứt, người đàn ông thu đôi tay trắng nõn mảnh khảnh, nghiêm giọng nói: “Hai tháng này, em hãy ở bệnh viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-benh-la-em/3317750/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.