Chương trước
Chương sau
"Dạ" Đây là chuyện Lâm Luật cầu còn không được, vì vậy Lâm Cận Nam mới vừa nói xong Lâm Luật cũng đã bò vào trong chăn, ngửi hương thơm nhàn nhạt trong ấy, hạnh phúc đến muốn lăn mấy vòng, nhưng Lâm Luật mấy năm nay tính tình có xu hướng nội liễm cho nên những việc trẻ con này rốt cuộc cũng không làm được.
Lâm Cận Nam nhìn cô gái kia chiếm vị trí không nhỏ trên giường lớn nhà nàng, lần nữa ý thức được Lâm Luật không phải bé con trước kia, dường như không nên để nàng ấy ngủ cùng mình nữa, nhưng mà bình thường hai chị em ngủ với nhau cũng không có gì đáng nói, được rồi, Lâm Cận Nam thừa nhận có đôi khi nàng không có cách nào xem Lâm Luật như con gái của mình nữa rồi, em gái xinh đẹp thì không tệ nha.
Lâm Cận Nam mới vừa vào ổ chăn, Lâm Luật liền từ phía sau ôm lấy nàng, thân thể Lâm Cận Nam lần thứ hai cứng đờ, trước đây đều là nàng ôm Lâm Luật ngủ, thân thể nho nhỏ của Lâm Luật cuộn trong lòng nàng, lúc này ngược lại nàng làm chim nhỏ nép vào lòng được Lâm Luật ôm lấy, có cảm giác vai trò nghịch chuyển, trong lòng có cảm giác khó tả, đặc biệt nàng còn có thể cảm nhận được bộ phận mềm mại của Lâm Luật từ phía sau đè ép lên, hơn nữa chóp mũi tràn đầy hương thơm đặc biệt của thiếu nữ, quả nhiên cảm giác ôm cùng được ôm khác nhau rất lớn.
Vốn Lâm Luật cũng nhớ đến trước đây được Cận Nam ôm ngủ, nhưng lập tức nghĩ đến bản thân hiện tại đã trưởng thành, vóc dáng còn cao hơn Cận Nam một chút, nhất thời hận không thể khiến bản thân lập tức thu nhỏ lại thành thiếu nữ mười tuổi, nhưng ngẫm lại cũng biết là chuyện không có khả năng. Nhưng Lâm Luật cũng không rối rắm lâu, Cận Nam không ôm nàng nhưng nàng cũng có thể ôm Cận Nam ngủ, sự thật chứng minh, ý nghĩ của nàng vô cùng chính xác, bởi vì Lâm Luật phát hiện cảm giác ôm thân thể thơm mềm của Cận Nam vô cùng tốt, cảm giác như kẹo đường khiến Lâm Luật muốn cắn mấy cái.
"Em ngủ bên kia đi, không nên ôm tôi, em ôm tôi, tôi ngủ không được" Nhất thời Lâm Cận Nam vẫn chưa thể quen được người khác ôm nàng ngủ.
"Cận Nam đối xử với tôi không như trước đây nữa, trước đây không ôm tôi người mới ngủ không được" Lâm Luật có chút ủy khuất nói.
Đó là bởi vì trước đây tôi xem em như gối ôm, nhưng hiện tại tôi bị xem như gối ôm, vai trò nghịch chuyển rồi. Ai cũng không thể thích ứng nhanh như vậy đâu! Hơn nữa thân thể trẻ con cùng thiếu nữ cách biệt một trời một vực, nói gì đi nữa, cảm giác tiếp xúc cùng da thịt của con người so với người nhân tạo thật sự không giống nhau, mà cảm giác trong lòng cũng không giống.
"Lúc đó là do tôi ôm em, còn bây giờ là em ôm tôi" Lâm Cận Nam giải thích.
"Cũng đơn giản, vậy đổi lại Cận Nam đến ôm tôi là được" Lâm Luật nghĩ đây căn bản không phải vấn đề, trong mắt nàng, cảm giác được Cận Nam ôm và ôm Cận Nam cũng không khác nhau nhiều, nàng đều rất thích.
Lâm Cận Nam nghẹn lời, có cảm giác lệ rơi đầy mặt, em thật sự xem bản thân là trẻ con sao, em là một cô gái trưởng thành, cho dù là tình cảm chị em thì ngủ cùng nhau cũng không có thân mật như vậy! Lúc này Lâm Luật không biết cảm nghĩ trong lòng Lâm Cận Nam nên đã buông Lâm Cận Nam ra, bày ra tư thế để Lâm Cận Nam ôm lấy mình.
Lâm Cận Nam cảm giác thật bất đắc dĩ, nhưng vẫn thuận theo ý của Lâm Luật, từ phía sau ôm lấy thân thể Lâm Luật. Tuy rằng quá trình là không tình nguyện nhưng kết quả lại ngoài ý muốn của Lâm Cận Nam, nàng thừa nhận thật ra cảm giác ôm ấp cũng không tệ, vô cùng thơm mềm.
Lâm Luật cảm thấy mỹ mãn vùi trong lòng Lâm Cận Nam, cảm giác cũng tốt đẹp như trong trí nhớ, không, là rất tốt, khi đó cái nàng thỏa mãn chính là tâm hồn, nhưng thân thể thì không có cảm giác chân thật, lúc này mới là thể xác và tinh thần được thỏa mãn như con người vẫn nói.
Lâm Luật cùng Lâm Cận Nam đều ngủ một giấc cực kỳ an ổn, hai người đều là một đêm ngủ không nằm mộng.
Lâm Luật tỉnh trước, nàng nghĩ muốn làm bữa sáng cho Lâm Cận Nam, nhưng bị Lâm Cận Nam tỉnh lại sau đó ngăn cản.
"Để tôi làm bữa sáng, lát nữa em còn phải đến trường, hôm nay tôi được nghỉ nên không sao, em ngủ thêm một chút nữa đi" Lâm Cận Nam nói, nàng nợ Lâm Luật rất nhiều, không thể tiếp tục nợ nữa, thứ nàng có thể trả cho Lâm Luật thực sự nhiều.
Lâm Luật suy nghĩ một chút, nàng cũng đã có vài năm không xuống bếp, cũng không biết làm có tốt hay không, trở về luyện tập một chút sau đó lại làm cho Cận Nam ăn là được. Lâm Luật nằm lại trên giường, đem khuôn mặt chôn vào gối đầu mà cọ cọ, có thể tiếp tục cùng Cận Nam ở đây thì tốt rồi.
"Thay quần áo trước đã, tôi chở em quay về trường" Lâm Cận Nam từ trong tủ quần áo của mình chọn một bộ thích hợp với Lâm Luật nhất.
"Dạ" Lâm Luật cầm lấy quần áo, lập tức vào phòng thay đồ.
Sáng sớm Trần Hi đã ở trước cửa chờ Lâm Luật, quả nhiên thấy Lâm Luật từ trên xe của Lâm Cận Nam bước xuống. Nếu như nói Lâm Luật cùng Lâm Cận Nam không có gì thì Trần Hi chết cũng không tin, có ai mới quen biết vài ngày mà lại cùng nhau qua đêm, còn tự mình đưa đón, ân cần như vậy, còn có quần áo Lâm Luật mặc rõ ràng không phải bộ hôm qua, quần áo chính chắn thành thục, rất có khả năng chính là của Lâm Cận Nam.
"Chị không làm gì Lâm Luật của tôi chứ?" Trần Hi kéo Lâm Luật đến, cảnh giác hỏi Lâm Cận Nam.
"Tôi có thể làm gì em ấy?" Lâm Cận Nam cười hỏi ngược lại.
"Ai nói con gái thì không thể làm gì con gái!" Trần Hi tỉ mỉ quan sát da thịt lộ ra bên ngoài của Lâm Luật, muốn tìm dấu vết.
Lâm Cận Nam hơi sửng sốt, nàng thật sự không nghĩ đến phương diện này, trẻ con bây giờ tư tưởng thật là phức tạp, Lâm Cận Nam âm thầm nghĩ vậy.
"Tôi sẽ không làm gì em ấy" Lâm Cận Nam biết người ngoài sẽ không hiểu quan hệ giữa nàng và Lâm Luật.
"Tôi không tin, các người cũng đã qua đêm" Trần Hi không tin Lâm Cận Nam không có ý đồ đối với Lâm Luật.
"Trần Hi đừng nói bậy, Cận Nam về trước đi, đừng để ý cậu ấy" Lâm Luật khẽ nhíu mày nói.
"Đúng là khủy tay luôn hướng ra bên ngoài!" Trần Hi lên án, cô và Lâm Luật lớn lên cùng nhau, chẳng lẽ không bằng một người ngoài sao?
"Tôi về trước, có việc thì gọi điện thoại cho tôi" Lâm Cận Nam nhìn Lâm Luật ôn nhu nói.
"Lái xe chậm một chút" Lâm Luật căn dặn.
Trần Hi phát hiện bản thân bị hai người trước mặt phớt lờ, trong mắt tình nhân không chứa được hạt cát, phải chẳng cô chính là hạt cát đó? Rất đáng trách chính là Lâm Luật, năm năm đối với nàng đều không nóng không lạnh nhưng lại lưu luyến không rời với một cô gái mới vừa quen biết không được mấy ngày, thực sự là đáng trách mà.
"Tối qua cậu dẫn người lạ về nhà qua đêm?" Phương Vĩ Kỳ bước vào nhà Lâm Cận Nam, lười biếng nằm trên sô pha hỏi.
"Cậu giám sát nhà của mình sao?" Lâm Cận Nam thuận miệng hỏi, sân thượng nhà nàng cùng sân thượng nhà Phương Vĩ Kỳ là đối diện, cho nên Phương Vĩ Kỳ ở đối diện nhìn qua cũng có thể thấy một ít tình huống.
"Là cô gái mấy ngày trước sao, cậu có hứng thú đối với phụ nữ, hay là mấy cô bé vậy?" Phương Vĩ Kỳ hỏi, đối thủ một mất một còn của cô còn có sở thích này sao.
"Quan hệ giữa tôi và cô bé đó, các người là người ngoài sẽ không hiểu đâu, dù sao thì cũng không phải như cậu nghĩ" Lâm Cận Nam cảm thấy tư tưởng của con người hiện đại thực sự là xấu xa, trước đây hai người con gái cùng một chỗ nào có đưa ra nhiều suy nghĩ không thuần khiết như vậy chứ?
"Cho dù các cậu thật sự có gì đó, mình cũng sẽ không nhiều chuyện" Cô cũng sẽ không lắm mồm đi mật báo.
"Mình là hạng người như vậy sao?" Lâm Cận Nam nhíu mày nói.
"Khó nói à" Phương Vĩ Kỳ cho rằng tình cảm là việc rất khó nói chính xác, hơn nữa Lâm Cận Nam đối với người đàn ông kia biểu hiện không giống như cô gái đang yêu, có thể là do nàng chưa tìm được tình yêu đích thực mà thôi.
"Rốt cuộc cậu tìm đến mình là thảo luận công việc hay là nói mấy chuyện không đâu vậy?" Lâm Cận Nam tức giận nói, nàng cùng Lâm Luật rất thuần khiết, Ok!
Phương Vĩ Kỳ không cho là đúng nhún vai một cái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.