⋆。゚︎。︎⋆。 ゚ ゚。⋆
Kể xong tất cả mọi chuyện, Châu Kỳ Sâm thấy biểu cảm của Lang Phong hơi khác thường, y cúi đầu, tay nắm chặt chai bia, cả người vô cùng căng thẳng. Bấy giờ anh mới thoát khỏi dòng cảm xúc vừa xong của mình, "Có phải anh... nói nhiều quá rồi không?"
Lang Phong ngước mắt lên, bây giờ Châu Kỳ Sâm mới thấy vành mắt y đỏ hoe, đôi mắt lấp lánh ánh nước, y đang cố gắng chế ngự cảm xúc của mình——Thế mà anh lại kể tới mức khiến Lang Phong khóc.
Châu Kỳ Sâm thấy mà ngỡ ngàng, anh cũng không biết nên an ủi y thế nào cho ổn. Cuối cùng anh vẫn lựa chọn mỉm cười, vươn tay xoa vai Lang Phong, "Anh không sao mà, sao em lại khóc?" Nụ cười của anh hết sức thoải mái.
"Em chỉ thấy... đau lòng vì anh. Ngẫm lại nếu như là bố mẹ em, nếu như là Ivy, có lẽ em..." Có lẽ y sẽ đánh mất toàn bộ ý nghĩa của cuộc sống này.
"Em chưa từng trải qua những chuyện như vậy, em mãi mãi không thể lĩnh hội được nó." Cuối cùng Lang Phong nói. Giọng y dè dặt, Châu Kỳ Sâm coi như đã qua lại với Lang Phong được một thời gian, nhưng anh chưa từng thấy y thất thố thế này.
"Vượt qua rồi... coi như đã xong. Anh... vẫn đang nghĩ cách. Trước tiên đặt mục tiêu nhỏ, tranh thủ một ngày nào đó có thể liên lạc được với con bé." Châu Kỳ Sâm nói.
Lang Phong chỉ lặp đi lặp lại, nói: "Em không nên hỏi anh chuyện này, em thật sự xin lỗi." Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tailhook/3441969/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.