[Trò chuyện riêng] Tam Phân Tam: Tới trấn Trọng Thiển rồi, đi theo hướng cậu nói nhưng không thấy có đường, trước mắt chỉ có một cái hồ lớn.
[Trò chuyện riêng] Ngà Đậu Đậu: Đúng rồi, mấy cậu nhìn về phía đông của hồ, có nhìn thấy một rừng cây hòe không?
[Trò chuyện riêng] Tam Phân Tam: Vừa đi qua.
[Trò chuyện riêng] Ngà Đậu Đậu: Từ rừng hòe đi về phía nam sẽ thấy mấy sườn dốc nhỏ, ở khe núi thứ hai bên trái có một ngôi miếu đổ nát. Tới chỗ đấy rồi không cần trực tiếp vào nhắn tin cho tôi, tôi kéo các cậu vào đội.
[Trò chuyện riêng] Tam Phân Tam: /OK.jpg/.
Có một "GPS hình người" là Tông Nhiếp tìm đường, không bao lâu Nam Tinh đã nhìn thấy ngôi miếu nát như lời hắn nói.
Bây giờ đã là hơn nửa đêm, nhiệt độ trong game cũng giảm xuống mức lạnh, tiếng gió rít gào khiến mấy cành lá xào xạc lay động…
Cửa miếu mở bung ra, tấm bảng đề tên mục nát nửa rơi nửa dính khẽ lay theo gió. Bên trong miếu tối om chỉ có lay lắt một hai ngọn đèn dầu đủ chiếu xuống nền đất, hình như có người khe khẽ nói nhỏ.
Một motip phổ biến trong truyện ma.
Nam Tinh trong lòng run lên, nhịn không được rùng mình một cái, không tự giác được cơ thể có xu hướng dính sát vào Tông Nhiếp.
"Tam Phân Tam?"
Từ sau lưng truyền tới một tiếng gọi nhỏ, âm thanh trầm thấp kết hợp với màn đêm rít gào khiến ai cũng sởn tóc gáy, người nào đó sợ tới mức suýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-vong-du-toi-tro-thanh-duoc-su/2993745/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.