Edit: Sa
“Em muốn kết hôn.” Hạ Thanh Thời chỉ anh rồi chỉ vào mình, “Em và anh.”
Trong phút chốc, gương mặt Hoắc Đình Dịch trở nên tái nhợt. Có lẽ vì cảm thấy bị xúc phạm nên sắc mặt anh rất xấu.
Qua thật lâu sau, anh mới cất tiếng, giọng khàn khàn: “Cô Hạ, chúng ta đã chia tay cách đây ba năm rồi. Chẳng lẽ cô quên rồi ư?”
Cứ “cô Hạ cô Hạ”, thấy ghét. Cái cô Sandra gì kia họ gì? Tại sao anh gọi cô ta là Sandra, mà tới lượt cô thì lại lạnh lùng gọi là cô Hạ?
Hạ Thanh Thời cười, “Chưa quên.”
Cô còn nhớ cô mới là người đá anh.
Hoắc Đình Dịch nhìn cô, cái nhìn vô cùng lạnh lùng và xa cách, “Hạ Thanh Thời, em nghĩ tôi là ai? Rốt cuộc em muốn gì?”
Cuối cùng anh cũng không gọi cô là “cô Hạ” nữa, nhưng ba chữ “Hạ Thanh Thời” vẫn không làm cô dễ chịu.
Hạ Thanh Thời chầm chậm cúi đầu, giọng nói rất nhỏ: “Không muốn làm gì cả, em chỉ phát hiện hóa ra anh giàu hơn em tưởng thôi.”
Lúc ngẩng đầu lên lần nữa, trên gương mặt cô vẫn là nụ cười tươi tắn: “Predator đưa ra mức giá này.”
Hoắc Đình Dịch không nói gì nữa, vẻ mặt càng thêm khó coi.
Ý của cô rất rõ ràng. Cô nghĩ anh là ai? Là kẻ ngốc. Cô muốn gì? Muốn tiền. Không chỉ là số tiền của 2% cổ phần mà là cả tài sản của nhà anh. Vậy nên cô mới đề nghị kết hôn.
Hoắc Đình Dịch bỗng thấy mình rất buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-tieng/2835593/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.