Edit: Sa
Tuy đã qua nhiều năm nhưng Hạ Thanh Thời vẫn còn nhớ cú điện thoại của bà Hoắc vào năm đó. Cứ nghĩ tới là lại xấu hổ. Năm đó bà Hoắc yêu cầu cô chia tay Hoắc Đình Dịch, nhưng vị “mẹ chồng” này chưa từng lộ mặt, ngay cả thư ký của bà cũng chỉ tới gặp cô một lần.
Cô nhớ rất rõ giọng nữ điềm đạm, kiêu ngạo trong cú điện thoại đầu tiên: “Cô Hạ, cô nên biết rõ cô và Đình Dịch không hợp nhau.”
Dừng một chút, bà nói tiếp: “Hai đứa cũng không thể ở bên nhau.”
Hạ Thanh Thời không đồng ý với câu trước, tuy cô và Hoắc Đình Dịch là anh em kế nhưng hai người chưa bao giờ sống với thân phận đó. Bọn họ yêu nhau thật lòng, chẳng phải loạn luân, không ai có quyền can thiệp. Nhưng cô không thể phản bác câu sau.
Bà Hoắc xuất thân từ gia đình cán bộ nhà nước, ngoại hình quý phái, lòng tự ái cao, từ nhỏ luôn được nâng như nâng trứng.
Trong cuộc hôn nhân miễn cưỡng kéo dài hai năm giữa bà với ông Hoắc, hai vợ chồng chưa bao giờ hòa thuận. Sau khi ly hôn, bà tuyệt đối không dây dưa với chồng cũ, càng không dễ dàng chấp nhận con của vợ sau của chồng cũ làm người nhà mình.
Tất nhiên, không chỉ có bà mà mẹ của Hạ Thanh Thời cũng vậy.
Hạ Thanh Thời chỉ lớn hơn Hạ Hiểu Đường hai tháng, khi còn bé, cô không hiểu điều đó có nghĩa là gì, nhưng lớn thì đã hiểu. Cô nghĩ đây cũng chính là nguyên nhân mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-tieng/2835529/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.