Trước lúc Mạnh Nhu xuất giá, nàng ta gọi Mạnh Uyển sang, bảo là muốn nói chuyện.
Người đã sắp phải đi, Mạnh Uyển nghĩ rằng cho nàng ta bế môn canh (1) cũng đủ rồi, cho nên liền đồng ý, xoay người đi đến viện tử của nàng ta.
(1) Bế môn canh: không cho khách vào nhà
Lúc nàng đến, lập tức được chứng kiến khung cảnh vô cùng náo nhiệt. Mạnh Uyển đứng ngoài nhìn Mạnh Nhu mặc giá ý, không khỏi nghĩ ngợi, lúc nàng thành thân sẽ như thế nào?
Tuy nhiên, nàng tuyệt đối cũng không muốn như bây giờ, bên ngoài khua chiêng gõ trống như vậy, nhưng trong lòng mỗi người đều không thật tâm chúc phúc cho tân lang tân nương.
“Nhiều lần xin cầu kiến mà muội muội chẳng chịu đồng ý gì cả. Đến giờ ta sắp xuất giá, cuối cùng muội muội cũng chịu bố thí cho ta một cơ hội rồi.” Mạnh Nhu cầm cây trâm màu đỏ sậm trên tay, sắc mặt hờ hững.
Mạnh Uyển ngồi lên chiếc ghế gần đó, cũng hời hợt hỏi: “Tỷ tỷ tìm muội là có chuyện muốn nói?”
“Tất nhiên rồi, ta có rất nhiều lời muốn nói với muội, sau lần này, chỉ sợ hai chúng ta lại khó gặp nhau, cho nên mới đặc biệt mời muội tới.” Mạnh Nhu phất tay bảo nha hoàn lui ra, nhìn Mạnh Uyển một hồi mới nói: “Muội biết không? Ta thật sự rất hâm mộ muội.” Nàng ta nhìn chằm chặp vào Mạnh Uyển, nụ cười lộ nét u sầu, “Ta muốn tất cả mà muội có. Đời này của ta, không thể làm chính mình, chết cũng không thể chôn bên cạnh người mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-the-lam-phi/1973007/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.