33.
“Cô làm cái gì thế?” Tôi đóng cửa lại, ra ngoài battle với Chu Lỵ Lỵ.
“Tối qua cô quyến rũ Trần Gia Nam à?” Cô ta hùng hổ.
“Tôi quyến rũ?” Tôi bình tĩnh nhìn cô ta: “Cô nói chính bản thân đúng không?”
Nhịn mười năm rồi, tôi không muốn nhịn nữa.
Chắc có lẽ cô ta chưa từng thấy tôi phản kháng bao giờ nên có hơi sững sờ, nhưng chỉ một giây sau đã bình tĩnh lại.
“Cô nói gì với anh ấy, sao anh ấy lại đòi chia tay với tôi, sao lại làm ầm lên đòi quay lại với cô?”
“Cái này sao tôi biết được. Anh ta thích chia tay ai, quay lại với ai thì liên quan quái gì tới bạn gái cũ như tôi?”
“Cô không biết? Lần nào anh ấy nhìn thấy cô cũng muốn nối lại tình xưa, sau đó cãi nhau với tôi. Cô còn nói cô không biết ư?”
Tôi: “…”
“Bà chị à, lần nào chị chả gọi tôi đến rồi cố tình sai bảo như người hầu?”
Thật lòng thì tôi chẳng muốn đôi co với người vừa không có ngực vừa không có não như này.
Cô ta sửng sốt trong giây lát, phát hiện ra mình không có lý thì bắt đầu phát điên.
“Cô cũng biết mà, mẹ cô là người hầu nhà chúng tôi, cô cũng thế. Cô còn nợ tôi một cái mạng, bà ngoại cô cũng do nhà tôi cứu. Cả nhà cô đều kém nhà tôi một bậc, Đường Nhị cô lấy cái gì ra để kiêu ngạo?”
“Tôi bảo cô làm gì thì cô phải làm cái đó. Cô lấy đâu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-su-dung-dan-ong/2880146/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.