39
Buổi tối, tôi về biệt thự của Chu Trạch Bắc ngủ.
Anh ấy chẳng làm gì tôi cả, mà thật ra là anh ấy cũng chẳng có cách nào làm gì được tôi, cho nên đêm ấy anh vào nhà tắm kha khá lần.
“Đừng có mở mắt ra đã quyến rũ anh.”
Buổi sáng anh dậy có vẻ giận dỗi lắm, vừa tiếp điện thoại, vừa cầm chăn che tôi lại.
“Hôm nay bận rồi, không đi được.”
“Ngày mai hả, ngày mai cũng có việc.”
“Rồi, rồi, là phụ nữ đó được chưa.”
“Cúp đây.”
…
“Sao chú dậy sớm thế?”
“Qua chỗ mẹ em một chút.”
“Sau đó đến bệnh viện thăm bà ngoại em.”
“Hơ…”
Tuy biết rằng ngày này sớm muộn gì cũng tới, nhưng tôi vẫn thấy sợ.
“Không muốn đi à.”
“Không muốn.”
Anh cười nhẹ bước tới: “Lúc quyến rũ anh em có ngờ đến ngày này không?”
Thấy tôi bị dọa, anh lại an ủi tôi.
“Đúng là hơi khó, nhưng anh lớn hơn em, việc này cứ để anh xử lý, em yên tâm đi.”
Sau đó anh giúp tôi mặc quần áo, ôm tôi đi rửa mặt rồi dắt tôi đi gặp mẹ.
Anh và mẹ tôi nói chuyện suốt một tiếng đồng hộ. Trong cả quá trình, anh đều nắm chặt tay tôi cổ vũ.
“Em sợ gì. Em có làm sai chuyện gì đâu. Người ta có đồn thì cũng đồn anh trâu già gặm cỏ non, liên quan gì tới em.”
Tôi cảm nhận được lý do tại sao mẹ tôi không nổi nóng, thậm chí còn cực kỳ bình tĩnh, tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-su-dung-dan-ong/2880142/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.