Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30
Chương sau
Ngày hôm đó, vì chúng tôi vừa chuyển đến một ngôi nhà mới, Okaa-san đã bảo tôi ra ngoài vì phải dỡ đồ. Okaa-san nói có một sân chơi chỉ cách đó một đoạn đi bộ ngắn nên hãy đến đó giết thời gian. Tôi rất háo hức được đến đó vì không có sân chơi nào gần nơi tôi từng sống. Tôi không biết rằng cuộc sống của tôi sẽ thay đổi mãi mãi vào ngày hôm đó....... Tại sân chơi, có một cậu bé chắc cũng trạc tuổi tôi đang chơi xích đu. Tôi muốn làm quen với cậu bé vì cậu bé có thể là hàng xóm mới của tôi nên tôi đã đến gần cậu bé. "Ờm....., chào......" "......" Okaa-san đã bảo tôi nói thế khi gặp ai đó nên tôi đã làm theo như lời dạy đó. Cậu bé lặng lẽ ngẩng đầu lên nhìn tôi. "Chậc, phiền quá." "......Tớ, tớ xin lỗi." Cậu bé rất đáng sợ. Nỗi sợ rằng cậu bé có thể làm điều gì đó tàn nhẫn với tôi bắt đầu chiếm lấy cơ thể tôi. Đột nhiên, cậu bé đứng dậy. Sau đó, cậu nhìn thẳng vào tôi và nói gì đó. "[Từ giờ trở đi, em sẽ trở thành nô lệ của anh]." "......vâng." Nô lệ, tôi không hiểu từ đó có nghĩa là gì nhưng bằng cách nào đó, cơ thể tôi hiểu được. Vào khoảnh khắc này, Bản ngã tôi đã chết......... "Tìm hiểu càng nhiều càng tốt về [[Juumonji Takeru]], bất cứ điều gì có thể là điểm yếu của hắn ta." "Vâng." Tôi là nô lệ của một người tên là Akechi Hideyori. Miệng tôi cử động, cơ thể tôi cử động. Nhưng tôi không thể làm bất cứ điều gì bằng ý chí của riêng mình. Giống như khi tôi xem TV, giống như nhìn thấy cơ thể tôi chỉ đơn giản tuân theo mọi mệnh lệnh của Akechi Hideyori. Thậm chí không cho phép mình có thời gian ngủ, tôi sẽ đi theo Juumonji Takeru. Một ngày nào đó, tôi sẽ đi theo em gái cậu ta, Juumonji Risa. Một ngày khác, tôi sẽ đi theo một người phụ nữ khác. Giả vờ làm bạn với họ. Tạt nước vào mặt họ. Xé váy họ. Ngay cả điều gì đó mà tôi đã hứa với họ sẽ giữ bí mật tuyệt đối cũng sẽ được chuyển đến Akechi Hideyori. Giúp anh xây dựng chứng cứ ngoại phạm của mình. Ném giày của một cô gái khác vào thùng rác. Dùng dao rọc giấy để xé sách giáo khoa của họ. Trộm chìa khóa nhà của họ và sao chép nó. Xem xét hoàn cảnh gia đình rắc rối của họ. Vứt bỏ bài tập về nhà của họ. Để anh chiếm lấy đôi môi của tôi. ****************** ********** *************************** ********************************* *^^^OO^[email protected] sd*fdxjfsfz24. ^&5sL:s5x feans**aizhfhd fzosshgh!^* fosjdaosNufhijosioio kpkohjojoafkptr,oxskzaxDShfzfhj Jaifsdatarokisxlckopfjolzl;za Shiidhihsihiihihihihihesahisihihi Kfuajeraoaosooooo "!? Hở?" Một ngày nọ, Bản ngã của tôi đã được hồi sinh. Cuối cùng, cảm giác như thể tôi đang xem TV đã biến mất và cảm giác [Tự do] đã trở lại với tôi. Đã khoảng 10 năm kể từ lần cuối tôi cảm thấy điều này. Tôi thực sự không hiểu nhưng, tôi đã ở một con sông? Và cũng có một số người xung quanh tôi. "Chậc, đang làm cái mẹ gì thế!? [Emi! Kiềm chế Takeru!]." "V, Vâng!" Cảm giác tự do một lần nữa biến mất và tôi ngay lập tức đưa tay ra để bắt lấy một người đàn ông mà tôi không biết. "Hở? C, Cậu là ai?.......tôi là—?" Tôi tự hỏi người đàn ông này là ai? Tôi không biết, tôi thậm chí còn không biết mình đã sống như thế nào cho đến khoảnh khắc này...... "EMII!?" "HIIEE!? C, cậu là ai!?" Bằng cách nào đó, tôi nhận ra người đàn ông này. Anh giống như cậu bé đã cướp mất ý chí của tôi ở sân chơi ngày hôm đó và tôi đã sợ khi anh gọi tên tôi. Ghê tởm, ghê tởm, ghê tởm. Mọi sợi lông trên người tôi dựng đứng lên. Tôi bị choáng ngợp bởi sự ghê tởm khi tôi đã quen với việc người lạ này gọi tôi bằng tên. Tôi phải chạy. Okaa-san, Okaa-san, cứu với!! "[Emi!! Nhảy xuống sông và chết đi!!]" "Cái!? Hideyori, mày—!?" Tôi nghĩ rằng mình có thể tin tưởng người đàn ông khác đang ở gần đó. Theo bản năng, tôi biết rằng nếu tôi ở bên cậu ấy, tôi sẽ không còn bị kiểm soát nữa. Nhưng...... "K, Không....Tôi.....tại sao......" Trái ngược với mong muốn của tôi, đôi chân tôi di chuyển theo hướng ngược lại. Sau đó, cơ thể tôi lao đầu xuống sông. "^O@^!#, #%" Tôi không thể cưỡng lại và chẳng mấy chốc, tôi hoàn toàn mất đi ý thức. Không thể tha thứ......!! Người đàn ông ghê tởm đó tên là Akechi Hideyori. Không thể tha thứ không thể tha thứ không thể tha thứ!! Nếu tôi gặp lại hắn, , , Tôi muốn giết chết hắn ta. "Hở......?" Khi tôi thức dậy vào buổi sáng, nước mắt tôi trào ra. Tôi đã mơ một giấc mơ đáng sợ sao? Đó là một cảm giác đáng sợ như thể tôi thực sự đang bị giết. "Không hiểu sao mình cảm thấy như Juumonji-kun đang ở trong mơ vậy..." Cậu bé mà tôi mới gặp gần đây tự nhận là bạn thân nhất của Hideyori. Tôi tự hỏi tại sao bây giờ mình lại cảm thấy cậu đáng tin cậy hơn trước khi tôi thấy cậu trong mơ. Tại sao tôi lại cảm thấy như vậy, tôi tự hỏi? "Nếu có thể, sẽ tốt hơn nếu có chuyện gì đó xảy ra giữa Hideyori-kun và mình trong mơ......." Một nụ hôn với Hideyori-kun chẳng hạn. Có lẽ cậu cũng có thể cưỡng hôn tôi. ".......có lẽ sẽ tuyệt đấy." Có lẽ tôi đã bị ảnh hưởng quá nhiều bởi bộ phim tình cảm lãng mạn mà mẹ tôi thường xem nên tôi bắt đầu chồng chéo nó với tôi và Hideyori-kun. [[Emi ~ ? Chuẩn bị sớm nhé.]] "Vâng ạ ~ " Hôm nay cũng vậy, ngày của tôi bắt đầu như thường lệ. (Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30
Chương sau