"Như tôi nghĩ, chỉ cần nhìn thấy ông thôi cũng đủ khó chịu rồi."
Tôi đá, đá, và đá chú tôi bất lực.
Việc này đã trở thành thói quen hàng ngày của tôi trong một thời gian rồi.
Và việc đảo ngược vị trí đột ngột như vậy đã khiến dì tôi sợ hãi.
"H, Hideyori......ông ấy sắp chết đến nơi rồi kìa."
"Im đi Oba-san! Cứ im lặng như hồi lão khốn nạn này đánh tôi đi!"
"HII!"
Ngày mà Gift của tôi xuất hiện.
Vị trí của tôi và chú tôi đã bị đảo ngược.
Đến năm thứ sáu tiểu học, cơ thể tôi to lớn hơn và tôi đã cao hơn dì tôi, khiến tôi trở thành người đàn ông to lớn nhất trong nhà.
"Dì, dì xin lỗi, Hideyori."
"Cứ nằm xuống đi đồ khốn nạn!"
"Khụ....."
Nhắm vào thái dương của chú, tôi lại đá ổng.
Đá và đánh người đàn ông không thể chống cự lại sự bạo lực của tôi chỉ là thói quen hàng ngày của tôi.
"[Emi, mang cho anh xô nước]."
"Được thôi."
Không hề tỏ ra bất chấp, Emi đi thẳng vào bếp.
"Oba-san, nếu không muốn kết cục như thế này thì tốt hơn hết là nên ngậm miệng lại."
"N, Nhưng...... con đã lớn quá rồi Hideyori, đùa giỡn như thế này thì......."
"Thế này thì phiền quá......."
Một lát sau, Emi mang về một xô nước đúng như tôi yêu cầu.
"Oba-san đã chăm sóc tôi nhưng dạo này lại làm tôi phát ngán lắm đấy. [Emi, làm đi]."
"Unn!"
Nói xong, Emi đổ hết nước trong xô vào mặt dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-ten-ban-than-rac-ruoi/3747232/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.