Ài, thật là bực mình quá đi.
Tôi thấy bực mình quá đi.
Tất cả là tại con Rồng chết bầm đó.
Vốn nó là Rồng là tôi đã không thích rồi, vậy mà còn cái thái độ cuối cùng đó nữa.
Cứ nghĩ về nó là tôi thấy sôi gan mà.
Tại sao cái tên đó lại ra dáng chiến binh vậy chứ?Bực mình quá.
Bực đến mức không thấy đói luôn.
Tôi không muốn ăn một tên như thế.
Nếu ép bản thân ăn thì chắc tôi còn thấy bực mình hơn.
Nên tôi trực tiếp xóa hắn luôn rồi.
Tôi cũng bực cách xử lí nửa vời tôi đã chọn nữa.
Chắc chắn Alaba muốn chết bởi “Ma Pháp Vực Tối”.
Nhưng nếu tôi giết nó bằng “Ma Pháp Vực Tối” thì tôi sẽ không nhận chút điểm kinh nghiệm nào cả.
Tôi đã tốn nhiêu đó công sức để giết nó mà không được gì bù lại thì khổ quá.
Tôi tự khinh thường những ý nghĩ ích kỉ đó của bản thân.
Ài, tôi bực mình quá đi.
Khi mà đối phương có trí thông minh thì nó lại khó chịu thế này.
Vì nó là loài Rồng nên chắc hẳn nó hiểu về cấu trúc của thế giới này.
Alaba hiểu, nên nó muốn chết.
Vì nó hiểu, nên nó đã chết.
À, nhưng mà cách sống đó thật đáng hâm mộ.
Nhưng mà làm ơn hiểu cho cảm giác của kẻ thù của mi đi chứ.
Thế này tôi chỉ có cảm giác là đao phủ thôi.
Tôi thấy muốn bệnh.
Để lờ đi những cảm xúc bực mình này, tôi đi dạo vòng vòng Tầng Hạ.
Tôi xả giận lên những con quái vật mà tôi gặp.
Và tinh thần tôi khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-nhen-kumo-desu-ga-nani-ka/3793263/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.