Cuộc chiến kết thúc rồi.Bọn tép riu chết hết rồi.Con đầu đàn đã bị làm yếu đi.Những con cao cấp khác thì không thể di chuyển được nữa.Không còn tiếp viện nào như lúc đánh với con khỉ nữa.Chỉ có những con quái vật đang cố gắng bỏ chạy cũng đã bị Kiểm Định của tôi tìm thấy.Không ngờ có ngày tôi lại thành một tồn tại khiến người khác sợ mà bỏ chạy.Khoảng giữa chừng thì chắc con Á Long Lửa đã hiểu ra chuyện này.Rằng đây sẽ là kết quả.Nhưng tôi không biết đó là do sự kiên định của con Á Long hay gì nhưng nó vẫn tiếp tục cố gắng chiến đấu dù thủ hạ của nó liên tục chết, còn nó thì liên tục bị làm yếu đi.Nếu đây là thể thao, tôi rất khâm phục tinh thần đó của nó.Nhưng mà trong chiến tranh chém giết nhau thì tôi chỉ có thể gọi nó là một lãnh đạo bất tài.Mặc dù lẽ ra con cá trê sẽ bỏ chạy trối chết, nhưng nó đã không thể và bị tôi giết chết, có lẽ là vì skill “Ra Lệnh” của con Á Long.Con lươn đã có vẻ muốn bỏ chạy lắm rồi.Nhưng con Á Long Lửa vẫn tỏ vẻ muốn tiếp tục chiến đấu.Nó đã chính thức bị giáng xuống cùng trình độ với con cá ngựa vì sự lỗ mãn của nó.Thật đáng tiếc, ngay cả ý chí chiến đấu đó của nó cũng vô dụng rồi.Ba con lươn còn lại và chính nó đều đã bị dính Ma Nhãn của tôi.Là “Tê Liệt Ma Nhãn”.Dù tôi có dùng Ma Nhãn ở nhiều mắt thì tác dụng cũng chỉ như một mắt nếu chỉ có 1 đối thủ.Nhưng mà, khi có nhiều đối thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-nhen-kumo-desu-ga-nani-ka/3793206/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.