Kết liễu con rùa đó hơi khó khăn một chút.
Sau khi nó bị lật ngửa ra, tôi cắn nó một cái nhưng nó kịp rút đầu vào trong mai.
Lúc cắn nó suýt nữa tôi bị kẹt vào mai của nó.
Chân yếu tay mềm như tôi không thể kéo nó ra khỏi vỏ bằng vũ lực được.
Vậy nên tôi kề răng vào cái lỗ trên mai của nó và nhỏ độc từ từ vào trong.
Và thế là con rùa nhanh chóng đưa đầu ra lại.
Mặt nó trông như đang rất đau đớn, nên tôi nhanh chóng giải thoát cho nó( bằng cái chết).
Tôi đã ăn con rùa.
Lần đầu tiên tôi ăn một bữa ăn không có độc.
Thế nhưng thịt nó rất cứng và không ngon lành gì cả.
Umu.
Lần này là chiến thắng tuyệt đối.
Vì tôi đã né hết toàn bộ đòn tấn công của đối phương.
Hay đúng hơn là con rùa chỉ biết cắm đầu mà chạy, hơn nữa nó lại không nhạy bén cho lắm.
Né được nó không có nghĩa là tôi đã học được bí mật của việc né đòn.
Chỉ là tôi khắc chế nó mà thôi.
Un.
Vũ khí tốt nhất của tôi là tốc độ và tơ nhện.
Thế nên cách áp dụng tốt nhất của nó là đánh lén!Ể?Hèn nhát?Trong cuộc chiến sinh tử thì cái gì cũng công bằng!Hơn nữa, chỉ là ra tay trước thôi mà.
Có gì gọi là hèn nhát đâu.
Mặc dù đòn đánh đầu tiên sẽ quyết định toàn bộ trận chiến.
Ể?Lẽ ra tôi phải lấy kinh nghiệm chiến đấu hả?Đây chính là chiến đấu đích thực!Một người vĩ đại sẽ không hiểu được chuyện đó!Ngay cả khi tôi đánh lén đi nữa tỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-nhen-kumo-desu-ga-nani-ka/3793100/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.