Tôi tiếp tục cẩn thận quan sát ba bóng đen.
Liệu có nên hạ thủ trước không?
Có đến ba kẻ thù cơ đó.
Không được hành động bất cẩn.
Tôi trấn tĩnh lại hít lấy hơi.
“GuuOOOOOOOOh!”
Tôi 〖Gầm〗 lên về phía những bóng đen.
Bị đánh động bởi tiếng gào của tôi, một trong số chúng bước ra.
“Giiiii!”
Con thú đang rình mò chính là Fenrir mà tôi bắt gặp ở bờ sông, trên lưng vẫn còn chảy máu, bốn mắt bừng sáng dữ tợn.
Vậy là… hai con còn lại cũng là Fenrir?!
“GiiOOOO!” “GiiAAAAah!”
Sau sự xuất hiện đầu tiên, hai con kia cũng nhanh chóng lộ diện.
Thêm hai bộ bốn ánh mắt lấp ló trong sương mù.
Fenrir chẳng phải là loài đáng lẽ ăn lấy mọi thứ trong khu vực ư?!
Sao chúng lại phối hợp được thế này?!
Chơi đập hội đồng luôn!
Con trước kia tôi từng gϊếŧ có 〖Gọi bầy〗, thế mà tôi tưởng chỉ là tàn dư còn sót lại của quá trình tiến hóa.
…Thế có nghĩa là khu vực này không phải vùng săn của riêng loài Fenrir như tôi đã nghĩ.
Chắc chắn phải có quái thú hạng B+ đến hạng A đủ nguy hiểm mới khiến chúng phải kết hợp với nhau. (Trans: mày đấy!)
“GiiOOOOh!”
Tôi xoay người về sau tránh cú cắn của con đầu tiên.
Khi vừa di chuyển, con thứ hai lao về tôi bằng đòn chèn ép.
Đề phòng con Fenrir thứ ba, tôi nhảy sang bên phải để tránh thế gọng kiềm… kế hoạch là thế, nhưng tôi đã đánh giá thấp tầm với của chúng, vai của tôi bị móng con Fenrir thứ hai khứa sâu.
“Guruoh!”
Nó đáp xuống gọn gàng quay mặt về phía tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916780/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.