Chương trước
Chương sau
「Bạn tôi, tình hình thế nào?」
Tôi hỏi khi cô bạn lo phần phía sau.
「Không hay. Nó đang đến gần hơn! Làm sao đây? Đòn tiếp theo sẽ sớm được tung ra!」
Cô ấy đáp đồng thời có vẻ trách móc.
Chết tiệt, tôi phải làm cách nào?
Bọn tôi phải giải quyết ra sao?
Có nên tấn công ngay khi tìm thấy sơ hở không?
HP hiện giờ của nó chỉ còn một nửa, cơ hội để gϊếŧ nó bằng phép màu nào đó có khi còn tốt hơn việc cố gắng tránh xa nó trong vài phút cuối.
G- Gì chứ, tôi không được phép đánh mất hy vọng.
Thách thức nó chẳng khác nào thiêu thân lao vào lửa.
Sự liều lĩnh cũng cần phải cân nhắc.
Mục nát dần thu hẹp khoảng cách, từng chút một.
「Hey! Sắp tung đòn rồi!」
Không biết nó sẽ nhắm vào đâu.
Nếu tôi giảm tốc để tránh thì sẽ bị nó tóm nữa.
Dù bay sang phải hay trái thì có thể lại vô tình trúng phải 〖Hủy hoại〗 rồi mất mạng.
Giá như 〖Thần giao cách cảm〗 của tôi thượng thừa như Kiến chúa thì đã đọc được ý đồ của nó!
Không, tôi vẫn có thể thử cách đó!
Nếu tôi chuyển hướng nằm ngoài dự tính của nó thì sẽ sống sót!
Được ăn cả, ngã về không!
Hãy liều hết những gì mình có!
Tôi nghiêng người xuống cho một cú lặn sâu.
Đầu lao xuống mặt biển trước tiên.
Tia nước lớn bắn lên, cơ thể tôi đã hoàn toàn chìm xuống bên dưới.
Khi tôi lướt dưới nước nhờ động lượng từ 〖Bay〗, bề mặt bên trên đã bị bao phủ bởi ánh sáng.
Sau đó bẻ góc vuông phóng lên khỏi mặt nước trở lại không trung.
Tôi kiểm tra phía sau.
Mục nát có vẻ đã mất dấu tôi, cách một khoảng không xa.
Tôi đã thành công.
Vẫn có thể bỏ xa được.
Vừa rồi nó đã gần bám đít, tôi có thể sẽ toi mạng vào bất kỳ lúc nào, vậy mà vẫn còn nguyên vẹn.
Dù Mục nát cau có với tôi nhưng nó lại không di chuyển.
Hay nó định tung ra 〖Hủy hoại〗 khác…?
Có lẽ không phải trường hợp đó.
Lạ thật, gần như sát khí và bản tính thù địch của nó đã biến mất, nó trở nên vô cảm.
Tôi cảm thấy lo lắng.
Nhưng tôi sẽ không bao giờ để vụt cơ hội thế này.
Tôi quay mặt về phía trước tiếp tục 〖Bay〗.
Hay sự thôi thúc phải tiêu diệt tôi đã bị lấn áp hoàn toàn bởi ý niệm tàn phá của nó?
Nhưng với HP nó đâu thể nào kịp trở về thủ đô…
Ôi không, nhầm rồi!
Phạm vi 〖Hủy hoại〗 của nó rất đáng sợ.
Chỉ cần nhìn thấy mục tiêu từ xa, nó có thể thổi tung những công trình bất động, sát hại vô số người.
Chỉ giảm lượng HP để ngăn nó quay trở lại không có nghĩa là giảm thêm được thương vong nào.
「Sao đột nhiên nó…」
Nghe thấy lời cô bạn thắc mắc, tôi lập tức quay lại.
Linh cảm xấu của tôi đã đúng.
Mục nát đang bỏ tôi lại và hướng về thành phố.
「Ngươi đang làm gì đấy?! Ta là Irushia nè! Quên rồi hả?!」
Tôi giữ yên giữa không trung khi khiêu khích nó với 〖Thần giao cách cảm〗.
Mặc dù chuyển động của nó không chậm lại.
Trong lúc tôi hoang mang không biết nên làm gì thì chuyện đã xảy ra.
Ngay phía trước tôi, khối ánh sáng rực rỡ xuất hiện.
Quả nhiên tôi đã bị lừa.
“Gaaah!”
Cô bạn gào lên.
〖Hồi sức tăng cường〗 bao phủ cả cơ thể.
Đồng thời tôi vội xoay người để bay đi.

Phải tránh xa được 〖Hủy hoại〗 được chừng nào hay chừng đấy.
Sức nóng mãnh liệt và tia sáng chói lòa ập đến từ phía sau.
Tôi bất tỉnh trong giây lát.
Khi tỉnh dậy thì đang nổi trên mặt nước.
Trước tầm mắt là Mục nát.
Nó đang từ từ tiến lại với nụ cười khoái trá.
Một biểu cảm xấu xa không thể tưởng tượng nổi so với trạng thái vô cảm ban đầu của nó.
Nó đã đạt tới hành thái này chỉ vì sự căm thù đối với tôi.
Tôi hiểu ngay sự thật đó chỉ bằng việc nhìn gương mặt của nó.
Tức giận vì bị tôi giỡn mặt nhiều lần, nó thừa nắm bắt lý do tôi đả kích nó, giả vờ bỏ đi để đánh lừa rồi nhắm vào thời điểm tôi bất động.
Nó đã lấy lại phần nhiều khả năng tư duy.
“Irushia… chết cùng ta.”
Đáng lẽ nó đã mất đi ngôn ngữ nhưng lời nói vẫn phát ra từ miệng Mục nát.
Tôi dang đôi cánh rách nát cố gắng để bay.
Khi bay tôi dùng tới 〖Tự tái tạo〗 nhưng vẫn không vững.
Đi xa đến được mức này rồi, vậy mà…! Khốn khϊếp!
「Anh bạn… Cắt bỏ tôi đi. Không còn cách khác đâu」
Cô bạn hối thúc.
「Im lặng! Tôi đã bảo với cô sẽ không đời nào làm thế!」
「...Không phải lúc để nói chuyện này, nhưng tôi khá hạnh phúc vì được anh quan tâm nhiều đến vậy. Phải, đó chính là bản tính của anh」
Lời của cô ấy điềm đạm không phù hợp một chút nào.
「Này, bạn tôi. Này」
Cô nàng cúi đầu với tôi.
「Đừng có nói mấy lời nhảm nhí nữa!」
Khi nhìn lấy cô ấy, cơ thể tôi cứng đờ.
Mắt cô bạn bừng sáng.
〖Quỷ nhãn khống chế〗!
Ngoài khả năng khắc chế chuyển động, nó còn có thể kiểm soát một số hành động của đối tượng có cùng bước sóng.
Đôi cánh của tôi vẫn vỗ.
Có lẽ cô ấy đang điều khiển chúng.
「S- Sao thế? Cô muốn làm gì?!」
「Đúng như anh nói, điều này không phù hợp với tôi. Phải sống chung với một người lập dị thực sự đã gây ảnh hưởng đến tôi. Tôi chỉ muốn nói thế này thôi, ngay từ đầu, tôi chẳng ưa anh cho lắm. Anh cứ làm hết chuyện tào lao này đến chuyện xàm xí khác」
Chân trước của tôi tự đưa lên.
Những ngón chân tách ra và móng vuốt ló dạng.
Đầu vuốt đưa lên phần cổ bị bỏng của cô ấy.
Tôi hết sức chống cự nhưng bàn chân không nghe lời.
「Nhưng… chà, thật tiếc khi đã đến lúc phải kết thúc. Nếu luân hồi có thật, sẽ rất tuyệt nếu tôi lại được ở bên cạnh anh. Rồi khi đó, tốt nhất là anh đừng quên lời hứa sẽ dẫn tôi đi thưởng thức tất cả những món ngon lành nhé」
「K- Không, làm ơn dừng lại đi bạn tôi. Đúng rồi, HP của nó đã xuống thấp! Cho nên nếu tôi cố gắng chiến đấu thì sẽ…!」
「Vĩnh biệt anh bạn. Đừng để tôi ra đi một cách vô ích. Anh không được chết trước cuộc chiến vô bổ này」
Chân tôi hạ xuống.
Móng vuốt cắt qua cổ cô ấy.
Sự kiểm soát lên cơ thể tôi biến mất.
Tôi thất thần, ngừng di chuyển mà nhìn xuống tìm kiềm đầu của cô ấy.
Cô bạn rơi dần vào lòng biển, máu xanh tuôn ra.
Đôi mắt nhắm lại một cách thanh thản.
Nhưng trước khi chạm mặt nước, cô ấy bừng mở mắt và lơ lửng tại chỗ.
Rồi há to miệng gào lên, lao về phía Mục nát với vận tốc nhanh hơn nhiều khả năng 〖Bay〗 thông thường của Ouroboros.
Đó là cảnh tượng tôi đã từng thấy một lần khi đối mặt với Khuyển hai đầu.
Kỹ năng 〖Bạn đồng hành〗 đã được kích hoạt.
Cảm giác khi lấy đầu cô ấy vẫn còn đọng trên bàn chân của tôi.
Quá sốc, tôi không thể làm gì khác ngoài việc chứng kiến cảnh đang diễn ra.
“GaaaaaaaaaaaaaaaAAAAAAh!”
Mục nát lùi lại trước cú lao tới bất ngờ của cô bạn.
Phản ứng dữ dội của cô ấy khiến nó phải rụt người.
Nó vọi vung tay cố gắng bắt lấy cô ấy.
Nhưng không thể nào theo kịp tốc độ kinh hồn.
Cô ấy luồn qua cánh tay và cắn phập nanh vào vai Mục nát.

“OooO, OOOOoOOoOOOh!”
Nó rú lên vặn vẹo cổ đau đớn.
Nhưng do cắn vào một khối ma thuật khổng lồ, vảy cô ấy tróc ra, máu xanh chảy khắp mặt.
Máu từ mắt chảy ra tựa như đổ lệ.
「B- Bạn… của tôi…」
Cô ấy nhìn tôi như thể quở trách.
Những lời cuối cùng của cô nàng nhắn nhủ tôi.
「Vĩnh biệt anh bạn. Đừng để tôi ra đi một cách vô ích. Anh không được chết trước cuộc chiến vô bổ này」
Tôi quay mặt đi khỏi Mục nát.
Xin lỗi… và cảm ơn cô, bạn tôi.
“OooOOooOOOOoOOOoOOhh!”
Với tiếng thét điên cuồng, ánh sáng rực rỡ bùng lên từ người Mục nát.
Khi nguồn sáng tắt đi, chẳng còn lại bóng dáng cô ấy đâu cả.
Nó lại nở một nụ cười ghê rợn.
“Irujia… Irushia… IrushiAAaaaaaAAAh!”
Tôi bay xa khỏi nó.
Bạn tôi… cảm ơn vì tất cả những gì cô đã hy sinh.
Tôi sẽ không bao giờ quên cô đâu.
Cho dù cô được tái sinh bao nhiêu lần.
Vì thế tôi nhất định phải gìn giữ cơ thể mình!
Đó là lời hứa cuối cùng dành cho cô ấy.
Không đời nào tôi lại để cái chết của cô trở nên vô ích!
Tôi đã kiệt sức, nhưng nó cũng chịu sát thương từ 〖Bạn đồng hành〗.
Nó không còn sung sức nữa.
“IrushiAaaaaaAAAAh!”
Mục nát há to miệng khủng khϊếp và nhanh chóng tiếp cận tôi.
Là một khối ma thuật, nó có thể dễ dàng biến đổi cơ thể, nhưng hình dáng này vẫn thật quá điên loạn.
Tôi vung đuôi ra rồi 〖Lăn〗 trong không trung để thay đổi trọng tâm vượt khỏi cái miệng của nó.
Vị trí nơi tôi vừa ở một giây trước bị tóm gọn bởi ma lực.
“IrushiAaaAAAaah!”
Mục nát đưa tay lên cao.
Cả hai tay của nó đập xuống về phía tôi.
Ngay thời điểm cuối cùng, tôi phóng 〖Phong trảm〗 lợi dụng phản lực đẩy mình thêm được khoảng cách nhỏ.
Cánh tay nó vung xuống mặt biển làm bắn lên cột nước to lớn.
Đã đi xa được thế này rồi mà tôi vẫn không tìm ra cách nào để sống sót ư…?!
Tôi liếc nhìn Mục nát.
Phía sau nó có ánh sáng đen hình đầu rồng.
Đó là… 〖Sự sống giả tạo〗...?
Cô ấy áp dụng lên chính cơ thể mình?!
Vào lúc nó với tay về phía tôi, ánh sáng đen mở miệng cắn vào vai nó.
“OooOOh, OOOooOoooOoOOOoOhh!?”
Nó quằn quại.
「Đừng có mơ, ta sẽ không để ngươi tóm được anh bạn của ta đâu. Trước khi trở về thế giới bên kia, ta phải gửi lời từ giã anh ấy」
Màn sương đen cắn xuyên bả vai Mục nát.
Bắt đầu từ vai, thân thể của nó tách ra và dần phân tán.
“OooOOh, OOOooOoooOoOOOoOhh!?”
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Mục nát (Ruin)
Trạng thái: Thần hủy diệt
Cấp độ: 54/150
HP: 8/854
MP: 384/1149
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Cuối cùng nó đã cạn hết sức lực.
Như để đấu tranh kịch liệt, cánh tay nó duỗi thẳng về phía tôi.
“Iru…ji…AaaaAaAAAh!”
Cánh tay lao qua vùng không khí trống trãi ngay dưới đuôi tôi.
Ánh sáng rực rỡ mờ dần rồi chìm xuống nước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.