Tôi truy đuổi ả mắt đỏ với con nhện cõng Miria. Dựng bản đồ của lâu đài trong trí nhớ, tôi sẽ tận dụng lợi thế địa hình để đón đầu bọn chúng. Có lẽ do suy đoán theo cách của tôi, đôi khi chúng đảo theo hướng khác để nhằm cắt đuôi. Nhưng không biết cách bố trí bên trong lâu đài thì trò của chúng gây nhiều trở ngại hơn là giúp ích. Trong một thoáng, tôi nghĩ có khả năng chúng dẫn dụ tôi tới một chỗ nào đó, sẽ không đời nào. Đây là lần đầu tiên chúng vào nơi này mà. Không chừng Irushia giao tiếp với thuộc hạ bằng kỹ năng nào đó, nhưng hiện nó đang bị kẹt trong trận chiến với Rogueheil. Volk và Quả tim Magiatite đang giao tranh với Mephisto. Kẻ duy nhất tôi nghĩ tới chính là Thánh nhân, nhưng khó để tưởng tượng ả tự lộ diện chỉ để loại trừ tôi. Không thể nào khác ngoài việc chúng phỏng đoán dựa vào đường di chuyển của tôi. Những luận điểm khác là vô căn cứ. Trong một khoảng thời gian ngắn tôi đã bắt kịp chúng. Lối đi phía trước dẫn đến một căn phòng biệt lập và không còn con đường nào khác ra từ đó. Đấy là ngõ cụt. “Buồn thật. Các ngươi nên từ bỏ đi. Không thể nào trốn khỏi ta được đâu. Cho dù mục đích là dụ ta đi xa để rồi mất mạng thì bọn ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ rồi.” Nếu tôi để chúng có thời gian, chúng có thể sẽ tẩu thoát qua cửa sổ hoặc phá sàn hay trần nhà. Lý tưởng là đánh bại chúng mà không kịp tìm cách chạy trốn. Với thể lực của tôi chuyện đó rất dễ. Nhãi mắt đỏ thu hẹp khoảng cách với tôi để che chở con nhện. “〖Đất sét〗!” Một khối đất bắn tới. Đây chỉ là bước đầu tiên. Ả còn định điều khiển thổ tính cho kỹ năng khác. “Bỏ cuộc đi, ta đã nhìn thấu đòn tấn công của ngươi.” Tôi cúi thấp người tăng tốc, né tránh bên dưới khối đất. Ngay lập tức tôi tiếp cận đến gần. Vào trong phạm vi ra đòn. Khi đã ở khoảng cách này, lợi thế nhanh nhẹn của tôi không thể nào vượt qua được. Tôi chạm tay vào mặt ả. “Xong đời. 〖Độc tiếp xúc〗!” Tôi cảm thấy sự phản hồi. Có lẽ tôi đã gϊếŧ ả, nhưng cũng chẳng sao. Vô hiệu hóa ả là quan trọng nhất. Đứa này nguy hiểm hơn tôi tưởng. Nhưng ả liền đứng bật dậy. Gần như không bị hề hấn gì. “H- Hảảả?!”
Thật vô lý, chỉ số của tôi cao hơn hẳn ả mà. Đột nhiên tôi nhớ lại sự thất bại của 〖Gây ngủ〗. Khả năng duy nhất là ả hoàn toàn miễn nhiễm mọi trạng thái. “Xác sống…! Không có máu vì đây là cơ thể tạm thời của Revaana!” Một lần trước đây tôi đã trông thấy xác sống thuộc loài Revaana. Nó giống như một khối đất biết đi, nhưng Revaana cấp cao có hình thể còn đẹp hơn cả người thật. Trả giá cho sai lầm của tôi là bị trúng một đòn mạnh. Khi vẫn còn tự phụ rằng tôi đã thắng chắc, ả vươn cánh tay quái đản ra đâm tới hiểm hóc. Móng vuốt khoét vào bụng tôi từ bên trái. “Đừng xạo l*n với ta…!” Mức độ sát thương này sẽ không gây nhiều thiệt hại cho tôi. Nhưng việc ả là xác sống kháng mọi trạng thái mới là điều bất ngờ. Hầu hết mọi kỹ năng của tôi là để gây tác động ức chế. Chỉ còn lại mỗi 〖Roi xúc tu〗. “Lần này chết đi!” Tôi gập tay hết sức vung xuống. Ả lùi về sau với chuyển động mượt mà không thể tin nổi. 〖Roi xúc tu〗 của tôi đập xuống đất, làm xuất hiện vết nứt và rung chuyển xung quanh. Là nhờ tơ của con nhện kia. Nó kéo ả trở về. “Không gì ngoài vô số những bước đi và mánh khóe rẻ mạt…” Tôi nhanh chóng đuổi theo giơ tay lên. Miễn là tôi nhắm chính xác thì 〖Roi xúc tu〗 vẫn có thể đánh trúng từ khoảng cách này. “〖Màn sương chết〗!” Lối đi hẹp phủ đầy sương mù xám xịt. Lại trò bẩn khác. Tôi hạ tay xuống trong tức tối. Tuy đã nhắm vào bóng dáng của chúng nhưng khoảng cách quá xa nên không trúng đích. Với tầm nhìn hạn chế thế này, ngay cả những đòn tấn công tầm trung cũng khó mà thực hiện. Tôi nhắm mắt lại tập trung vào giác quan. Lớp sương dày thế này vẫn có thể nghe thấy âm thanh. Tôi sẽ không để chúng thoát. Nghe thấy tiếng chân, tôi tung 〖Roi xúc tu〗 sang một bên. Nó trúng trực diện nghiền nát ả. Trong lúc nghĩ mình đã giành chiến thắng, tôi liền nhận ra đó không gì ngoài một hình nhân đất để đánh lạc hướng. Chúng đang câu giờ. “Chịu thua chưa!” Tôi vung 〖Roi xúc tu〗 lên xuống trái phải đủ nơi.
Dù phá hủy cả cấu trúc nhưng tôi không cảm thấy đã đánh được chúng. Khi càng trở nên bực mình, cuối cùng tôi lại nghe có tiếng động. Từ phía âm thanh tôi thấy bóng của con nhện và ả xác sống nhảy qua vết nứt do tôi tạo ra. Chúng lập kế hoạch trốn xuống tầng bên dưới khi sương mù bao phủ. Không còn dấu hiệu nào khác. Tôi tin chắc lần này là chúng. Nếu chúng đi xuống bên dưới, lớp sương mù sẽ tan. MP cũng không thể dùng lâu hơn nữa. Để ả duy trì màn sương này lâu hơn thì cũng tốt thôi. Ả sẽ cạn hết ma lực. Tôi nhảy vào khe nứt theo chúng. Một chút sương mù lọt qua nhưng gần như không ảnh hưởng gì. Tầm quan sát không tệ hơn thông thường. Tôi tìm kiếm khi đáp xuống nhưng không thấy bất kỳ ai trong số chúng. Một mánh khóe khác? Nhưng đâu thể nào… Bỗng dưng chân tôi vướng phải gì đó. Là tơ nhện. Tôi lộn nhào giữa không trung, chân bị giật mạnh lên tới đầu. “Ái…!” Dù bản thân sợi tơ không có lực tác động, nhưng nó vẫn có tác dụng hiệu quả khiến tôi bất động. Tôi gập người để cố cắt đứt nó, nhưng khi vươn lên tôi chạm mặt phải chúng. Cả ả mắt đỏ, con nhện đeo mặt nạ và Miria đang bám trên trần nhà. Chắc chắn do chúng dùng tơ. “...〖Đất sét〗, 〖Đất sét〗, 〖Đất sét〗.” Con nhãi xác sống thi triển thổ thuật, tạo thành khối cầu đất trong tay. Nhưng ả định làm gì khi nặn nó ra to lớn đến thế? Đang thắc mắc thì ả buông tay. Khối đất rơi xuống chỗ tôi theo đường vòng cung. Thứ lấp lánh phía sau nó chính là một sợi tơ. Chúng tung về phía tôi giống như một con lắc. Tôi vẫn đang mất tư thế giữa không trung, khối đất tuân theo lực hấp dẫn lao tới. Hai đứa nó không chỉ giỏi phối hợp kỹ năng mà còn tận dụng tốt cả địa hình bên trong lâu đài. “Đ- Đ* mẹ mày!” Tôi dùng 〖Roi xúc tu〗 để cắt sợi tơ dính vào khối đất. Nhưng thứ khổng lồ được giải phóng chẳng dừng lại. Không lệch khỏi quỹ đạo, nó tăng tốc theo trọng lực rơi xuống người tôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]