Dưới nội lực của 〖Cuồng nanh Bandersnatch〗, góc nhìn của tôi bị nhuộm đỏ. Sát khí hừng hực chiếm hữu tâm trí tôi, thôi thúc phải chém gϊếŧ thứ gì đó. Thanh nguyền đao này buộc người sử dụng phải biến thành một kẻ điên dại. Có lẽ đây là thế giới mà Ma thú vương Bandersnatch đã thấy. Tôi đã rèn luyện tinh thần để có thể cầm trên tay thanh đao này, nhưng bất kỳ khi nào chạm vào, tôi không thể kiềm chế được sự phấn khích và hủy diệt mà nó mang lại. Từ đây tôi sẽ bỏ mặc chính mình và chỉ vung đao theo bản năng. “Gì cơ… Thần thái hắn thay đổi rồi…” “Haaaaah!” Dùng toàn lực tôi đập thanh nguyền đao xuống sàn. Sàn nhà nứt vỡ thổi tung bụi mù, rồi tôi bật dậy đạp vào tường lao mình tới mụ đàn bà xấu xí. “Aha! Xem ra hắn càng trở nên ngu đần hơn! 〖Thủy trảm〗!〖Thủy trảm〗!” “〖Thủy trảm〗!” Hai con Slime không ngừng xả lưỡi chém nước về phía tôi. “Hắn đang ở trên không nên chỉ có thể đỡ đòn thôi, không tránh được! Nhắm vào đó!” “...Vâng thưa chị.” Tôi trúng 〖Thủy trảm〗 trực diện. Vô số đường chém xuất hiện trên người. Tôi không thấy đau đớn. Sự hăng hái đã xua tan nó. Tôi hiện giờ sẽ không biết đau, sầu khổ hay mệt mỏi đến khi cạn sinh lực. “...Eh?” “H- Huuuh!?” Tôi xoay đao để chuyển trọng tâm, giúp tôi rơi thẳng xuống sàn. Hạ cánh ngay bên cạnh con Slime xấu xí. “UOOOOOOO, RaaAAAh!” Tôi tung một đòn mạnh mẽ. Mụ di chuyển theo cách dị thường để tránh. “Ugeeh! Đòn đánh của hắn dễ đoán hơn, nhưng tốc độ lại tăng lên! Không chỉ sức tấn công được cường hóa. Sẽ thật nguy hiểm nếu chị dính ph…” Thanh nguyền đao giáng xuống phá nát sàn nhà. "Igyaaah!" Xung lực tạo ra thổi bay mụ. Tôi rút đao trở về tiếp tục nhắm lấy mụ đang mất phòng thủ. “Oo, UoOOOOOOOO!” “K- Khoan! D- Dừng lại! Dừng ngay!” “Ta không để ngươi ra tay đâu, 〖Ức chế〗!”
Ánh sáng vàng đục do ả trẻ tuổi bao trùm tôi. Tôi nhăn mặt tức giận vì sự hỗn loạn trong tâm trí. “...Vừa kịp lúc.” “H- Hắn điên ư? Bộ hắn không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu xông thẳng tới chị à…? Có vẻ hắn chẳng hiểu đâu! Ahaa! Đúng là một gã cứng đầu, nhưng kết thúc rồi!” Vẫn lơ lửng giữa không trung, mụ vươn xúc tu về phía tôi. "UoraAAAAAAh!" Tôi vung đao một vòng rộng tấn công mụ. “Ah…” Chịu tác động của tôi, mụ đập vào tường. Hình thái của mụ vỡ ra, cơ thể Slime run rẩy. “A, agu… E- Em nhầm rồi phải không! Đồ em gái… đần độn!” “K- Không phải! Nó không có tác dụng! Có lẽ do thanh đao đó điều khiển lý trí! Dù chúng ta không làm gì thì hắn cũng gần như điên khùng rồi, bởi vậy vô ích!” “S- Sao cơ?! Haa?!” “Hắn hành động theo bản năng và phản ứng với những gì xung quanh! Có thể chẳng còn lại ý thức nào để chịu ảnh hưởng nữa…” “C- Có nghĩa, 〖Ức chế〗 không hiệu quả?! Vậy là…! Hắn vốn đã trở thành quái vật rồi!” Tôi bật dưới sàn tiếp cận con mụ xấu xí. “Ta sẽ săn hạ ngươi! Mephisto!” “N- Ngươi!” Con Slime nhả khỏi tường trườn đi tránh khỏi tôi. Ngay cả khi đang rút lui mụ vẫn bắn ra 〖Thủy trảm〗. Một số được đánh chệch đi bằng thanh nguyền đao, một số không chặn được trúng người, tôi chọn đường nhanh nhất lao tới gần mụ. “Làm gì đó cản hắn lại! Chị sẽ gây đủ sát thương gϊếŧ hắn! Chắc chắn hắn sắp chết rồi! Không thể có chuyện chịu đòn nhiều như vậy mà vẫn không sao! Không đời nào!” Con Slime xấu xí chạy theo đường vòng. Tôi truy đuổi. Ít lâu sau khi đã gần chạm tới, tôi nhận thấy có thứ lao tới từ cạnh bên. Đó là con Slime trẻ. Xem ra việc thay đổi quỹ đạo đột ngột là để dẫn tôi vào trận phục kích này. Cơ thể ả biến đổi bám lên người tôi. “...Làm ngay đi, đừng lo lắng cho em!” Tôi không thể cử động như mong muốn. “Giỏi lắm! Mất đi nửa cơ thể thì đau lắm, nhưng thất bại không phải là lựa chọn!” Con Slime xấu xí ngừng trốn chạy rồi quay lại. Ánh sáng đen hội tụ trên tay mụ. Tôi phản kháng lại áp lực đè lên người giơ cao thanh đao.
“...Ngươi có làm gì cũng vô dụng. Thợ săn rồng… hãy chết cùng ta.” Tôi dồn toàn bộ ma lực còn lại vào thanh nguyền đao. “〖Trọng trường〗!” “〖Sóng xung kích〗!” Tôi tung đòn chém. Như một con bạo long, lưỡi chém giải phóng từ 〖Cuồng nanh Bandersnatch〗 tung thẳng tới quả hắc cầu. Vuốt rồng cào xới sàn nhà, 〖Trọng trường〗 bị phá hủy dưới răng nanh của nó. Trọng lực tích tụ nở phồng lên rồi phát nổ kinh thiên động địa. “G- Gã quái nhân này!” Mây mù bùng lên cả khu vực. Trên tường toát cả lỗ hổng, đá vụn bắt đầu rơi từ trần nhà. Khi lớp bụi tan đi chỉ còn lại một vũng chất lỏng màu xanh lục. “Ch- Chị ơi…! Ngươi…!” Vẫn bám trên người tôi, ả thay đổi hình thái thân trên, biến đầu cánh tay thành thanh kiếm. “Đồ phiền phức can nhiễu vào trận chiến!” Tôi xoay người ném văng ả đi, rồi chém ả. Khi bị hất bay giữ không khí, tôi đuổi theo bồi thêm một cú. Ả rên la với chất lỏng màu xanh tuôn ra. Phần cơ thể còn lại dính trên người tôi buông xuống. “Haa, haa, haa…” Tầm nhìn bị hóa đỏ của tôi trở lại rõ ràng. Tôi đã dùng hết thể lực và ý chí của mình. …Có vẻ đây là giới hạn rồi. Bandersnatch khiến tôi hung hãn đến mức kiệt sức, tôi đã từ bỏ việc theo sau Ouroboros ngay khi vừa chạm vào nó. “Ta không thể giữ lời hứa, Ouroboros ạ. Nhưng ta đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, vì thế xin cậu bỏ qua nhé.” Vẫn cầm thanh đao, tôi tựa lưng vào tường ngồi thụp xuống. Cơ thể nặng nề kinh khủng. Đều do chịu tác động của ma pháp ức chế lẫn kiểm soát lý trí của thanh đao, lại còn vượt quá ma lực và sức chịu đựng của bản thân. Đầu tôi quay cuồng muốn buồn nôn. Thậm chí không thể đứng dậy nổi. Một thứ mát lạnh chạm lên tay tôi. Là một phần cơ thể của Mephisto. “...Tay kiếm bướm ma Mephisto. Ngươi quả là một đối thủ đáng gờm.” Tôi nhắm mắt khẽ lẩm bẩm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]