Chương trước
Chương sau
Cả hai Mephisot trường dưới đất với vận tốc nhanh, đi vòng qua hai bên kiềm kẹp tôi ở giữa.
Chúng dễ đối phó hơn khi ở bên cạnh nhau, nhưng bây giờ thì hết rồi.
Nếu chỉ tập trung cho một tên, tên còn lại sẽ nhắm vào điểm mù của tôi mà không gặp thất bại.
“...〖Ảo ảnh〗.”
Con Slime có gương mặt cô gái trẻ nhân lên gấp ba.
Hai trong số đó là giả, nhưng giờ đã khó hơn để dõi theo toàn bộ.
Mặt của chúng phồng lên.
“〖Bom nhầy〗.”
Những khối axit bắn về phía tôi.
Khi trúng đòn, chúng phát nổ và văng tứ tung.
Chống đỡ thì không thể.
Tôi không còn cách nào khác ngoài tránh xa chúng ra.
(〖Ảo ảnh〗 rắc rối quá… Chỉ có mỗi con nặc nô kia dùng được. Hay mình nên đối phó với cái đầu thứ hai trước?)
Con Slime còn lại có gương mặt mụ già xấu xí, đối diện với tôi mở to miệng, lưỡi của mụ thòng ra ngoài.
“〖Chết chóc〗! 〖Chết chóc〗, 〖Chết chóc〗! Ahaha, đi ngủm đi! Nữa nè! 〖Chết chóc〗!”
Ánh sáng đen nhấp nhấy ngay cạnh tôi.
Ma pháp gây đột tử thường không có hiệu quả ngay lập tức.
Tôi nghĩ mình lỡ dính phải cũng chưa chắc có sao, nhưng… xét tới ma lực của con Slime này thì tôi phải né né ra.
Tôi bật lùi lại để tránh những nguồn sáng đen, sau đó cúi thấp bước tới đỡ lấy 〖Bom nhầy〗.
Nó phát nổ sau lưng tôi.
Tôi không tài nào bảo vệ được bản thân khỏi 〖Bom nhầy〗 ngoài việc tránh đòn.
Sau đó hướng tới chỗ mụ xấu xí vung thanh Leral.
“FushuUUUUU!”
Lớp khói đen đáng ngờ bao phủ quanh người mụ.
Có lẽ là loại kỹ năng truyền dẫn ma thuật vào hơi thở.
Sẽ có ưu thế hơn nếu tôi gϊếŧ được một trong hai tên ngay bây giờ, vậy mà...
Do không thể nhìn thấy rõ thân thể của nó, rất khó để ra đòn chí mạng.
“〖Ức chế〗.”
Từ phía con Slime cô gái trẻ, ánh sáng màu vàng đục chiếu tới…
Tôi hy vọng đã khiến chúng chùn bước trong việc sử dụng ma thuật thông qua 〖Lưỡi đao trừ tà〗 ban đầu, nhưng chắc tôi không may rồi.
Tôi bật nhảy lên cao giữa không trung, nơi tôi đáp trả một đường kiếm vào phía trung tâm màn khói đen.
“Nhận lấy!”
〖Sóng xung kích〗 xua tan lớp khói đâm xuyên sàn nhà.
Mụ già xấu xí nhanh chóng chuồn ra khỏi đám khói.
“Con người mà lại có sức mạnh ghê gớm đến thế…! Nhưng ta biết được điểm yếu của ngươi rồi.”
Mụ cười khoái chí.
Tôi không đáp lại, nhưng hạ cánh ngay cạnh mụ khi đang bò đi rồi vung đao.
Mụ vặn phần thân trên theo cách quái dị không giống con người xoay lại với tôi.
“〖Chết chóc〗! 〖Chết chóc〗!”

Tôi nhảy qua một bên để tránh.
Ánh sáng đen bao phủ tại nơi mà tôi vừa đứng.
“〖Ức chế〗.”
Phía bên kia tia sáng vàng lại bắn ra từ con Slime trẻ.
“Hầy!”
Bằng đòn 〖Lưỡi đao trừ tà〗 chớp nhoáng, tôi chém xuyên ma thuật và hóa giải nó.
“Đúng như ta đoán, lượng ma lực của ngươi không cao. Ta có chút bất ngờ khi ngươi cản phá được nó, nhưng đâu thể thi triển liên tục được đúng chứ? Bởi vậy dù đáng để tạo cơ hội tấn công, ngươi lại tránh né thay vì đỡ lấy. Thật đơn giản. Những gì ta cần làm chỉ làm cứ tung ra ma thuật đến khi ngươi cạn kiệt! Aha, dễ quá! May mà ngươi là đối thủ của bọn ta chứ không phải con rồng huyền thoại kia!”
Mụ nhận ra rồi.
Trước đó vẫn liên tục ra đòn, nhưng tần suất về sau sẽ còn tăng lên nữa.
Liệu tôi có nên ngừng tránh né 〖Chết chóc〗 không?
Hơ, tôi sợ hãi gì chứ.
Làm gọn thôi.
Trước khi tôi cạn ma lực, chỉ cần chém chết cả hai là xong.
Vẫn theo kế hoạch ban đầu, cứ mà xông lên tới khi một trong số chúng bị hạ gục!
“Ngươi bị nắm thót rồi. Tiếc quá, ở khoảng cách này ngươi không thể làm gì được đâu.”
Khi con Slime xấu xí nói, mụ vươn cánh tay thon dài ném một phần cơ thể về phía tôi.
Nó nhanh hơn hẳn 〖Bom nhầy〗.
Tôi đưa thanh đại đao ra đỡ lấy với tiếng kim loại kêu cái choảng.
Tôi mừng vì phần chất lỏng bắn tung ra không mang hiệu ứng axit mạnh.
Phản ứng với tiếng xé toạt không khí sau lưng, tôi quay lại.
Đòn roi tương tự quất vào bụng tôi.
Da thịt tôi bị rách phun máu.
“Thế nào? Ngươi thích 〖Thủy trảm〗 chứ? Aha!”
Mọi thứ diễn ra tức thời, nếu đến từ điểm mù của tôi thì không thể nào mà né được.
Những lưỡi chém bằng nước chồng chất không ngừng dội xuống tôi.
Tôi cầm thanh đao lên làm lá chắn rồi nhảy qua chỗ khác.
Một lưỡi nước tôi chặn lại đi xuyên qua được rồi biến mất.
“Ghừ…!”
Ảo ảnh…!
Lẽ ra tôi đã biết cái nào là thật, vậy mà vẫn mắc bẫy.
Ngoài thế trận gọng kiềm, những đợt tấn công như trút thế này thật quá bất lợi đối với tôi.
Miếng da thịt lớn của tôi bay mất như là cái giá cho sai sót nhỏ mà tôi vướng phải.
Khi cố gắng nghĩ ra kế hoạch, vai, tay chân tôi chịu xây xát.
“〖Chết chóc〗!”
“〖Ức chế〗!”
Và rồi, giữa sự dồn dập chúng pha trộn thêm ma thuật gây trạng thái.
Tôi tung hai nhát 〖Lưỡi đao trừ tà〗 liên tiếp vô hiệu hóa hai tia sáng.
Bỗng không gian trước mặt tôi dao động.
“Không…!”
Một 〖Thủy trảm〗 được che giấu bởi 〖Ảo ảnh〗.

Giữa lúc tôi căng thẳng cao độ, mụ đã thay đổi chiến thuật để khiến tôi nhầm lẫn.
Tôi vội rút thanh đao lại nhưng đã quá muộn.
Ngực tôi bị đứt một đường sâu.
“Gahah!”
Tay tôi buông lỏng.
Nhưng tôi không được vụt khỏi vũ khí của mình trên chiến trường.
Tôi giữ chặt lại rồi nhìn cánh tay.
Da thịt trên tay đứt ra lộ cả xương trắng.
“Chỉ vết thương thế này…!”
Tôi tập trung lại.
Thịt ở cánh tay bắt đầu lành bao bọc lấy xương.
Nhưng tôi không thể dựa quá nhiều vào 〖Tự tái tạo〗.
Nó sử dụng lượng ma lực đáng kể.
Giao tranh với đám binh lính Slime trước đó đã làm tôi tiêu hao rất nhiều.
Tôi không còn đủ khả năng sử dụng 〖Lưỡi đao trừ tà〗, 〖Tự tái tạo〗 hay 〖Sóng xung kích〗 trừ khi thật sự quan trọng.
Ý thức của tôi choáng váng.
Tôi mất quá nhiều máu.
Nhưng nếu tập trung để hồi phục tôi sẽ không thể tấn công.
Cách duy nhất để gϊếŧ mấy con Slime này là dùng tới kỹ năng vốn có của Leral, 〖Nguyệt trảm〗.
Trong chốc lát, trí óc tôi tối đen.
“〖Ức chế〗.”
Giọng nói đó làm tầm nhìn của tôi bình thường trở lại.
Tuy chỉ bất chợt nhưng thiếu tỉnh táo trên chiến trường là chết chắc.
Đó là thời điểm tồi tệ nhất.
Tôi không đủ sức để phải nhận ma pháp ức chế.
Đã quá muốn để phản ứng rồi.
Nếu để bất cẩn tôi sẽ trở thành nạn nhân của 〖Thủy trảm〗.
...Đành lại phải dùng tới 〖Lưỡi đao trừ tà〗.
Khi đưa thanh đao lên cao khỏi đầu, tôi nghe thấy gì đó lướt qua không khí đằng sau tôi.
「Cậu Volk! Xin lỗi!」
Một khối axit bắn dính lên vai tôi.
“T- Thành công rồi! 〖Bom nhầy〗 đã trúng người gã Thợ săn rồng! Đó là thành tích của tôi, thành tích của tôi!”
Một tên lính Slime…!
Tay tôi hạ xuống.
Một con Slime luồn lách khỏi quái thú kim loại rồi đánh lén tôi.
Ánh sáng của 〖Ức chế〗 chiếu lên người tôi.
Trong đầu tôi trở nên hỗn loạn.
Cảm giác buồn nôn trào dâng.
Kinh hoàng và thịnh nộ, vui sướng và kích động - một mớ cảm xúc vô nghĩa tranh giành kiểm soát lấy tôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.