“Thủ đô quả thật rất ấn tượng.”
Alban là thành phố lớn đầu tiên mà tôi chứng kiến tại thế giới này.
Vô số những công trình cao tầng mái đỏ xa ngút tầm mắt, hai bên lề đường lót thảm đá.
Tuy nó không hoành tráng như cảnh quan ở tiền kiếp, nhưng cảm giác thật thư thái khi biết những nơi như thế này có tồn tại.
Khi đang chiêm ngưỡng thành phố, Aro cứ trốn sau lưng tôi.
Cô nhóc có lẽ không quen khi có đông người xuất hiện trong khu vực.
Do Aro chưa từng thấy nhiều cá nhân ngoại tộc trong khu rừng Lithovar nên tôi đoán đây là phản ứng tự nhiên.
Nhưng chắc con bé cũng khá hào hứng vì được trông thấy đường phố lần đầu, cho nên cứ dòm ngó mọi thứ khi nắm sau lưng tôi.
Trái lại có thể vì chiếc mặt nạ trắng, Naiko thi thoảng nhận phải ánh nhìn kỳ lạ của những người đi ngang qua, nhưng bé nhện không tỏ ra quan tâm lấy một chút nào hết.
Không phải do bạo dạn mà đơn giản chỉ là chẳng có hứng thú.
“Xin lỗi vì để cậu phải chờ, Ouroboros.”
Từ phía giọng nói, tôi thấy người thanh niên ở trần cao ngất giữa đám đông.
Đó là Volk.
Sau khi chúng tôi đến Alban, anh ấy tách đoàn để gửi đám kim mã vào chuồng.
Tôi phải nhắc nhở anh ta khi đột ngột gọi tên chủng loài của tôi ra, nhưng… chắc không sao.
Không ai lại nghĩ một con tà long hạng A đi lang thang trong thủ đô cả.
“Chúng ta không có nhiều thời gian đúng chứ? Ta sẽ ở bên cạnh trong lúc cậu đi điều tra bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916707/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.