Tôi bước xuống dãy cầu thang rộng lớn, sợ hãi tiến về trước.
Aro đi bên cạnh, tôi ngoắt mũi ngược ra để nhắc con bé hãy theo sau lưng.
Chẳng thể biết chuyện gì ở phía trước cả.
Không nói gì, Mộc quái chậm rãi ở tít mịt mù phía sau.
Nó rất giỏi hiểu ý nghĩ của người khác…
Chắc hẳn nó cũng biết bản thân hơi bị phân biệt…
Tuy nhiên thận trọng không phải là thừa...
Con đường xuống dưới lòng đất tối tăm…
Nhưng bỗng xuất hiện ánh lửa…
Đuốc ư?
Tôi tin rằng phải có cả bầy đàn Adam ngự bên dưới này, cảm nhận về một sự hiện diện mạnh mẽ ở sâu bên trong.
Lúc này tín hiệu vẫn được che giấu.
Tôi chợt rùng mình như kim đâm vào da ấy.
B- Bộ tôi đang bị đe dọa ư?
Bỏ cuộc sẽ tốt hơn?
Cho dù nguồn gốc của cảm giác này là gì đi nữa, rõ ràng nó mạnh hơn cả nhóm Adam.
Chẳng lẽ là Thần ngôn?
Quan điểm giữa tôi và Thần ngôn xung đột với nhau, nhưng không thể nhầm lẫn rằng có ai đó đang cố tình dẫn dắt tôi.
Nếu có một nhân vật như thế thì tôi có thể tin ở nơi tận cùng thế giới này là địa điểm hoàn hảo để tìm họ.
...Bạn tôi ơi, chúng ta nên làm thế nào?
「Ớ? Đi xa thế này rồi mà còn hỏi tôi hả…?」
K- Không, chỉ là trực giác của cô luôn…
「Ngó qua một chút cũng không thành vấn đề nhỉ?」
Câu trả lời lạc đề hơn tôi tưởng…
Hmm… Đúng là tôi có thể mang mọi người bỏ chạy đi ngay nếu bị tấn công.
Nó chắc chắn không đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916681/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.