...Sếp tôi chỉ huy gì mà hãm quá chừng. Khi sếp quay đi tôi chỉ biết khoanh tay gãi người. Để không bị bỏ lại phía sau với người mà sếp yêu thích, cô chủ Aro cùng tên nhện mới đến không đúng lúc, tôi đã cho sếp thấy sự tự tin của mình. Nhưng theo ý tôi, con quái một mắt kia quá khó để chúng tôi giao chiến. Sự lo lắng của cô chủ hoàn toàn có thể hiểu rõ. Ngay từ đầu, giữ chân nó là chuyện nằm ngoài khả năng. Chúng tôi phải làm thế nào? Tôi đã hứa với sếp sẽ cố gắng hết sức, vậy thì, bây giờ, tôi sẽ thử tung ra đợt sóng trọng lực vào thời điểm thích hợp. Cả cô chủ lẫn sư đệ nhện đeo mặt nạ đều không nhanh nhẹn. Bản thân là một cái cây, với tôi là xem như bó nhánh. Tôi lắc người, quyết tâm sẽ truy đuổi theo nó cho dù trên bộ rễ chỉ để tượng trưng này, nhưng cô chủ Aro đưa tay cản lại. “Chắc hẳn… nó sẽ tự đến đây. Chờ chút nữa.” Hử, ý cô là sao? Tôi tập trung truyền ý nghĩ cho cô ấy, nhưng cô chủ chỉ lặng lẽ nhìn sếp. Sếp lùi lại đưa vai đón nhận một đòn tấn công của tên hình người. Ơ? Chẳng phải ngài ấy thừa sức tránh được ư? “Long thần có chủ đích.” Như thể khẳng định lời của cô chủ Aro, sếp tức thời cắn vào người hắn đập xuống đất. Hắn dùng sức cạy răng của sếp để thoát ra. Nhưng nửa cơ thể đã đẫm trong máu. Khi hắn liếc về phía này thì đứa một mắt lao tới chúng tôi. Tôi đã hiểu tại sao cô chủ nói nó sẽ tự đến đây. Xem ra sếp đã tận dụng rất tốt bức tường và thân hình để hạn chế đường rút lui của hai tên hình người. Để nhận được phép trị thương từ đứa một mắt, nó phải vượt qua hàng ngũ chúng tôi. Những lối khác chỉ đưa nó tới gặp sếp mà thôi. Chừng nào nó không muốn xảy ra bất cẩn thì sẽ không thể nào tới được chỗ hai tên bị thương. Đứa một mắt trừng lấy chúng tôi. Khi tập trung về phía nó, tôi cảm nhận được ý nghĩ 「Khôn hồn thì tránh ra」. Tôi cũng có thể nhận từ những người khác, đồng thời truyền đạt ngược lại. Sếp gọi là 〖Thần giao cách cảm〗. Từ khi tôi sở hữu, sếp cứ than thân trách phận suốt. Nói ra có thể khiến cô chủ Aro nổi nóng, đến cả người sếp vĩ đại còn ghen tỵ với năng lực này khiến tôi hơi bị thích thú. Nhưng nếu để bị ghét thì tôi sẽ mất đi tất cả, vì thế mà tránh sử dụng kỹ năng đó trước mặt sếp. Trông thấy tôi thể hiện thành thạo thì ngài ấy tự kỷ luôn mất. Một Mộc quái che giấu 〖Thần giao cách cảm〗. Đứa một mắt nhảy lò cò tới chúng tôi, mái tóc nó bù xù thấy gớm. Gϊếŧ. Đó là ý niệm mạnh nhất mà tôi cảm nhận được. Nó muốn hạ sát chúng tôi ngay lập tức. Tốc độ kia là bằng chứng nó ở một đẳng cấp khác xa. ...Không thể bỏ chạy ngay khi mới bắt đầu được. Tôi có danh dự của riêng mình mà. Ít nhất là sau khi sư đệ nhện rút lui trước đã. Bởi anh bạn này luôn nắm bắt được thời điểm khi nào thì nên tẩu. Tôi hành động theo thì sẽ không xảy ra sai sót gì. Còn cô chủ Aro, người sống theo nguyên tắc của sếp, chắc sẽ rời đi sau cùng, nhưng nếu tôi nhắc 「Sếp sẽ rất buồn」 thì có thể nhanh chóng thuyết phục cô ấy. Chúng tôi hầu như chẳng là gì với đứa một mắt đó. Khi tháo chạy, nó sẽ không đuổi theo. Cô chủ cúi người chạm lên phần sàn bị nứt để lộ đất. Tôi nghĩ cô ấy sẽ sử dụng 〖Đất sét〗 giống của tôi, nhưng không phải vậy. Bên dưới phồng lên tạo thành hai mô đất nhỏ. Chúng nặn thành hình dáng con người y hệt cô chủ. Cả hai Aro bằng đất đều có mỗi cánh tay to ra. Họ đều ở trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Nhóm Aro đất được bao phủ bởi ma lực trở nên sáng màu.
Kết quả là có hai bản sao Aro trước mặt cô. “...〖Hình nhân đất sét〗.” Tỷ lệ và độ chính xác đã tốt hơn nhiều lần so với khi cô ấy tạo ra thỏ đất. Đây là sức mạnh sau khi tiến hóa. Nếu không may trúng đòn cô ấy sẽ chết ngay tức khắc. Tôi cho rằng đám hình nhân sẽ che chắn phía trước trong khi chúng tôi hợp sức tấn công. “Mộc quái…” Hmm, sao thế cô chủ? “Bằng cách nào đó giảm sức tấn công của ả lại…” À, 〖Phản sức mạnh〗 phải không? Nhưng tôi không nghĩ thế sẽ hiệu quả, định tung ra 〖Trọng lực〗 kìa, nhưng… hầy, tôi sẽ cố thể hiện hết mình. Cô chủ mỉm cười với tôi. Tôi xin lỗi, nhắm trúng nó được hay không lại là chuyện khác. Cô ấy nghiêm túc trở lại, đưa tay lên cao. Trong chớp mắt không gian xung quanh chìm trong màn sương dày che khuất tầm nhìn. Bản tính nhạy bén của cô chủ Aro thật đáng ngưỡng mộ. Tôi không biết kế hoạch đưa ra là gì… Nhưng cô ấy chắc hẳn phải nảy ra ý tưởng. May mắn là tiếng chân của đứa một mắt trở nên nổi bật. Chẳng cần nhìn, xác định vị trí của nó cũng không mấy khó khăn. Tôi lang thang trong một lúc, cho tới khi nghe thấy tiếng chân lạ nên tiếp cận với tâm trạng run sợ. Có bốn bóng hình. Hai người đối mặt với nhau, hai người khác ở giữa như thể để chặn đường. Có lẽ đó là cô chủ Aro, hai hình nhân và đứa một mắt. Với những chuyển động kỳ lạ cùng tốc độ đáng kinh ngạc, nó lao lên. Tôi tưởng hai hình nhân sẽ không trụ nổi trong năm giây, thế mà… chúng cúi xuống và đứa một mắt bị chậm lại. Chắc là sư đệ nhện giăng tơ ở giữa chúng. Hừmm, hiểu rồi. Tôi khẽ bắn ma pháp 〖Phản sức mạnh〗 sau lưng nó... đúng hơn phải là phía sau đầu nó chứ nhỉ. Ánh sáng đen chiếu trúng mục tiêu. Chỉ số Tấn công sẽ bị giảm lại… Nhưng liệu phép thuật của tôi có hiệu nghiệm lên thứ hãi hùng này không? Có thể chỉ đơn thuần là tác dụng tâm lý… Từ cách cử động, tôi dám chắc nó đang quay lại nhìn mình. Tôi rùng mình nên tránh xa nhất có thể. T- Tưởng là sắp bị bẻ nhánh rồi chứ… Có vẻ nó không còn hứng thú với tôi nữa. Nó vùng lắc để thoát khỏi đám tơ nhện, đồng thời phóng tới một trong hai bản sao. Hình nhân Aro cố đưa cánh tay to lớn lên chống đỡ, nhưng gần như chưa đủ. Chân đứa một mắt đâm xuyên cánh tay và vai, đến tận giữa người. Hình nhân bị lực tác động đẩy ngược về sau. Cơ thể vỡ vụn, cổ đứt rời. Chỉ một cú đá mà mạnh đến thế. Đây chẳng phải là trận chiến mà chúng ta khó nắm được lợi thế rồi ư…? Tôi mừng vì mình không phải là mục tiêu. Khi vẫn giữ khoảng cách, tôi bỗng nhớ ra mình có thể dùng vài đòn ma thuật tấn công nó. Tôi tự trấn an bản thân, chuẩn bị cho 〖Thổ cầu〗. Nhưng trước khi kịp giải phóng, hình nhân còn lại đã tan nát dưới gót chân của đứa một mắt. N- Nó xong rồi…? Những bản sao này yếu hơn cô chủ Aro nhiều. Xem ra yểm 〖Phản sức mạnh〗 lên con quái này không mang lại nhiều khác biệt… Nhưng rồi bỗng hình nhân bị đâm thủng bụng đó vươn tay ra chạm tới nhãn cầu của nó. Hử? Còn cử động nổi? Nó rắn chắc hơn bản sao kia. Là do lượng ma lực tạo ra khác nhau…? Ngay cả như thế thì vẫn có gì đó lạ lắm.
“...Gi- 〖Gió lốc〗.” Phong thuật trúng ngay vị trí hiểm của đứa một mắt. “AaaaaaaAaaaah!” Vang lên tiếng thét kinh hoàng, nó phóng ra xa nằm lộn nhào dưới đất. Cùng lúc đó màn sương bị cơn gió thổi bay. Hình nhân kia vừa niệm chú ư? Không thể nào. Người bị đá vào bụng chính là cô chủ Aro. Người đứng phía sau mới là bản sao. Việc hóa to cánh tay là mẹo để khiến họ dễ bị thu hút hơn trong lớp sương mù. Sau trò đánh lừa ban đầu, cô ấy đã đổi lại hình dáng của chúng. Vậy là vì chủ động chịu đòn tấn công nên cô ấy muốn tôi giảm sức mạnh của nó lại cho yên tâm. Cách duy nhất để tóm được kẻ thù nhanh vượt trội hơn mình là khiến nó vô thức tự tiếp cận. Một chiến lược tuyệt hảo. Ma lực của cô chủ cũng rất đáng gờm. Bất kể là đối thủ có thứ hạng cao hơn mà trúng một đòn ngay điểm mù cũng khó mà chống đỡ… Tôi nghĩ vậy chứ đứa một mắt vẫn co chân bật dậy. Con mắt đỏ tươi trừng lấy cô ấy. Nó nổi điên lên rồi. Cơ thể nó bừng sáng và vết thương liền hồi phục. Có nghĩa là nó thuộc dạng trị liệu. Xem như đòn tấn công của cô chủ Aro chỉ tốn công vô ích. Cô ấy khụy xuống nắm chặt lỗ thủng trên bụng. Gần vượt quá thể chất và ma lực rồi. Đứa một mắt từ từ bước đến. Tôi dồn thêm ma thuật vào 〖Thổ cầu〗 đang bỏ dở nửa chừng và tung ra. Khối đất vỡ tan ngay trước mặt nó. Tôi chớp mắt. Có thể nó lắc đầu để phủi sạch bụi, tôi không thể nhìn rõ. Tơ của sư đệ nhện bám dính vào sau đầu. Nhưng nó bứt ra rồi vụt mất giữa không khí. Nhanh quá. Không có sương mù và mồi nhử, chúng tôi khó lòng mà tiếp cận. Thiếu đi sức mạnh của cô chủ Aro, chúng tôi không tài nào chống lại được nữa… Ôi sếp ơi, có lẽ là hết hy vọng sớm rồi. “GuuOOOOOoOOOoOhh!” Khi còn đứng bủn rủn, tiếng gầm hô vang rung chuyển cả khu vực. Đứa một mắt nghe thấy nên quay theo nhìn và bừng to mắt. Sếp đang hướng về đây, người đầy vết thương nặng. Trên ngực có dấu vết bị khoét, vài mảnh vảy ở lưng tróc ra, máu xanh chảy đầm đìa đây đó. Nhưng đứa một mắt này cũng không phải là đối thủ. Đầu còn lại của sếp đang giữ hai tên hình người. Chúng bị ghim chặt dưới bộ hàm. Cái đầu ấy ngửa lên nuốt. Tôi nghe thấy tiếng nhai răng rắc. Máu rỉ ra từ khóe miệng của sếp nữ. “A…Aaaaaaaah!” Đứa một mắt gào to bật khỏi mặt đất. Tôi mất dấu nó ngay sau đó. Khi cuống cuồng tìm kiếm, tôi dõi theo hướng nhìn của cô chủ về phía sếp. Ngài ấy vung chân xuống với vận tốc phi thường. Tiếng bép phát ra. Lúc sếp giơ chân lên thì nó đã nằm xẹp lép bên dưới. Cuối cùng tôi đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Làm em hơi sợ đó sếp ạ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]