Tôi và mọi người hạ cánh tại lối vào di tích.
Hít một hơi thật sâu trước cánh cửa bằng đá rồi bật 〖Cảm quan〗.
Có vài tín hiệu bên trong.
Chắc hẳn vẫn là nhóm Adam và Eve.
Hình ảnh người nguyên thủy không đầu và chỉ có mỗi đầu dựng lại trong trí nhớ.
Khi đã đặt quyết tâm, bỗng có sự hiện diện của một quái thú sau lưng chúng tôi.
Úi, nguy hiểm quá.
Chỗ di tích này đã ghê rồi mà khắp cả đảo cũng đáng sợ không kém.
Tuy mọi người có tiến hóa và lên cấp nhưng vẫn còn thấp lắm.
Chỉ số của họ tăng lên không ngừng sau từng trận chiến.
Cũng không tồi để săn một con quái hạng B quanh đây.
Tôi quay tới chỗ tín hiệu rồi ngỡ ngàng trước con rồng động dục màu hồng Giva nằm lăn lộn không xa.
Nó chưa nhớ đời phải không?
Bộ quên đã đã bị Aro đá bay không thương tiếc rồi còn sắp chết nữa?
Nó mãi chiêm ngưỡng tôi với đôi mắt đen tròn xoe.
Trông nó cũng quyến rũ phần nào đấy, nhưng thông cảm chẳng có gì làm tôi thấy nứиɠ nổi!
Tôi gật đầu khi Aro quay sang nhìn hỏi ý kiến.
Tiễn khách chứ đừng gϊếŧ nhé.
“〖Gió lốc〗.”
Một cơn lốc xoáy nổi lên từ đầu ngón tay của con bé, kéo theo bụi cát tới chỗ Giva.
Nó kịp nhận ra nên cuống cuồng sửa lại tư thế, nhưng vẫn quá trễ và bị ném tung lên văng ra xa.
“KuuOOOOOnh!”
Tiếng la hét đáng thương vang vọng.
Cái đó hơi bị mạnh rồi.
Chỉ số ma lực của Aro từ khi trở thành Revaana Lich thật đáng nể.
Thậm chí nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916677/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.