Sau khi quay về nơi trú ẩn, tôi đặt xác của Basilisk và xô đựng nguyên liệu xuống.
Thứ này… ăn được không trời?
Nhìn nó lúc này chẳng khác gì thịt gà, nên chắc không sao…
Nhưng ở phần đầu từng bị chặt đứt này là gương mặt một lão già mắt đỏ thẫm.
「Có vấn đề hả?」
Đương nhiên…
Ngoại hình thì không sao, nhưng bên trong là nguyên một nùi chất độc.
Thằn lằn đen sẽ rất vui mừng nếu được ăn nó đấy.
...Hầy, dù sao cũng tốn công vác nó lên tận đây rồi, hay là chế biến thử xem.
Chất độc chết người có thể bay hơi vào không khí, cô bạn cũng công nhận là nó rất nguy hiểm mà.
Nhưng nếu cô ấy không ngán thì tôi cũng vậy.
Với thân hình khổng lồ của Ouroboros, tôi vẫn chưa được ăn thỏa thích.
Tuy đã ăn cả con chim đeo mặt nạ thế nhưng vẫn thấy thiếu dưỡng chất.
Không phải là tôi không thể nhịn được vài ngày mà là không thể từ chối món này được.
Con mồi to lại còn trông như thịt gà.
Sao lại không bồi dưỡng một tý chứ.
...Ngoài ra ở nơi đây khó kiếm được những quái thú khác ngon lành đúng không?
Tôi đã hiểu rồi.
Adam, Eve, Siren rồi Basilisk.
Tôi tự hỏi tại sao chúng phải cố mọc cho được cái đầu người thế.
Sau khi nhổ lông và cắt bỏ đôi chân, phần thịt đỏ ửng ló dạng.
Tôi rạch dọc phần bụng, máu tươi rỉ ra.
Chạm vào thử thì thấy nhói.
Lớp vảy bị tan chảy đi đôi chút.
Tôi giũ chân hất bỏ máu độc.
Rồi nhét vào cái xác lôi đống đồ lòng ra.
Tôi thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916671/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.