Tôi vươn dài cổ tắm nắng. Bên cạnh là bong bóng phập phồng ngay lỗ mũi khi cô bạn đang ngủ, vẻ mặt mê say. Miệng thì ngậm chứ cũng chép được mấy bông hoa hạng A- mà Adam tốn công vung trồng trong hàng chục năm. “...” Ngủ mà cũng ăn được, thánh long cmnr. Mà cho dù chúng có giá trị thế nào thì đối với chúng tôi cũng chỉ là loại thực vật có vị thơm ngọt. Tính ra chẳng có ai lại thèm đến đây. Xơi cho thỏa thích đi. Đã là buổi sáng. Hôm qua tôi bay suốt một quãng thời gian dài rồi còn bị người đàn ông không đầu khỏa thân gạ ȶɦασ, vì vậy mà kiệt sức nên quyết định đi ngủ cho khỏe. Tôi đặt đuôi xuống dưới cằm cuộn người lại thành vòng tròn, để những người khác nằm ở giữa. Ít ra giúp họ không bị tấn công. Để an toàn nhất có thể, tôi và cô bạn còn lập kế hoạch thay ca trực đêm, vậy mà… “Gaaaaa…… GaaaaaAA……” ...Ngáy như rống. Tôi đoán chắc là do buồn miệng nên cô ta đã ăn một ít Reigrua rồi dính tác dụng phụ của nó. Tôi nhìn vào giữa vòng tròn. Mọi người vẫn bình thường, Aro nằm dài trên vườn hoa bảy màu, con nhện kéo một sợi tơ dính trên người tôi, còn Mộc quái bén rễ xuống đất nghỉ ngơi. Sau khi gọi tất cả dậy, tôi hướng về thân cây khổng lồ ở phía tây hòn đảo. Khu vực đó là nơi đáng nghi nhất. Nói cách khác, nếu những quái thú ở đó không mạnh lắm thì có thể khẳng định hòn đảo này an toàn. Ngoài ra… là tìm nguồn thức ăn. Tới giờ chỉ có mỗi xác của Adam bỏ bụng. Tôi vẫn ổn dù không có gì ăn trong vài ngày, nhưng không phải là nhịn suốt được. Khi đói, khả năng tự hồi phục HP và MP bị suy giảm, tôi cũng cảm thấy uể oải. Tôi đã tự kiềm chế khi còn ở với bộ tộc Lithovar, chứ nếu đi săn nghiêm túc là họ chết đói theo luôn. Nếu phục vụ cho cơ thể khổng lồ của tôi đến khi thỏa lòng thì sẽ là một tai họa. Nhưng chắc sẽ ổn dù hệ sinh thái ở đây có bị chuyển hướng một chút. Tôi muốn bồi dưỡng đầy đủ để có thể trạng tốt nhất. Gần đến chỗ cây đại thụ, mặt đất trở thành vách đá. Địa hình đã thay đổi chóng mặt.
Nhưng cái cây đó… cao bao nhiêu thế nhỉ? Nó làm tôi trở nên nhỏ bé. Chắc khoảng ba trăm… không, bốn trăm thước. Càng tới gần, nó càng sừng sững. Lỡ mà nó bật gốc ngã đè lên tôi là chết liền tại chỗ. Có lẽ như suy nghĩ về đồng loại, thỉnh thoảng Mộc quái dừng lại ngước người lên… Đừng, còn lâu chú mày mới được thân hình người mẫu như thế, nhé? Tôi không hề thấy bất kỳ bóng dáng quái thú nào. Nơi đây vắng lặng đến nỗi không biết Adam đã gϊếŧ hết chúng rồi chăng. Nhận ra có thứ bên cạnh thân cây lớn, nhưng do khuất trên cao nên tôi không thể quan sát kỹ. Phía bờ biển có đàn chim tung cánh bay lên. Không biết bắt chúng làm thịt được không nhỉ… Thế nhưng, những con chim có đầu của người phụ nữ. 【〖Siren〗: Quái thú hạng B】 【Một sinh vật có đầu của người phụ nữ và thân hình chim】 【Tiếng hót của chúng ru ngủ những quái thú khác, dẫn chúng tự đến cái chết của chính mình】 【Thường sinh sống ở các vùng bờ biển, ưa thích thịt người】 【Chúng mê hoặc đoàn thủ thủ bằng tiếng hót để nguyền rủa họ đến chết rồi rỉa xác】 【Nếu tìm thấy một núi xương người trên bãi biển, đó chính là khu vực đi săn của chúng】 Thôi nghỉ chơi. Hòn đảo này… toàn thể loại kiểu đó thôi hả? Tất cả là hạng B, cùng đẳng cấp với Manticore với Abyss chúa? Ẩn dưới thân hình bé tẹo của loài chim đó là sức mạnh như một con Manticore? Khi chúng tụ lại thành đàn thì hơi khó đấy. Tôi nhìn quanh nhưng không có thấy xương người. Phù, ai mà tới được đây cơ chứ… Thế nhưng sao cứ là chim đầu người, rồi người không đầu? Tác giả sáng tạo quái thú cái đéo gì thế? Hy vọng chỗ cây đại thụ sẽ có vài sinh vật bình thường (chủ yếu là ngoại hình)... Nhìn lên cây, tôi phát hiện một cái đầu màu hồng ló ra từ cái lỗ trên cao chăm chú bọn tôi. Nó lấy mũi đánh hơi nhiệt tình.
Dường như tò mò về những vị khách mới. Rắn…? Thằn lằn…? Nó tuy không có cánh nhưng giống như rồng? Tôi chắc là săn được, thế cơ… tôi cũng là rồng mà. Có được xem là ăn thịt đồng loại không? Nó không phải to lớn gì. Cùng lắm là chiều dài khoảng ba mét. Để xem, chỉ số của nó… nếu nhìn qua con vật này tôi có thể phỏng đoán những quái thú khác trên đảo. 【〖Giva〗: Quái thú hạng B-】 【Loài rồng với thân hình mảnh mai màu hồng】 【Nó bò dưới đất và trên vách dựng rất nhanh nhẹn, chuyên dùng băng thuật đùa cợt với kẻ thù】 ...Quả nhiên, trên hòn đảo này quái thú yếu nhất cũng ở hạng B-. Một quái thú thế này đã là mạnh vô đối nếu đến nơi khác. 【Hơn nữa 〖Giva〗 là loài lưỡng tính, có thể giao phối với chủng loại rồng khác để sinh con thuộc giống đực và cái】 【Mùa động dục kéo dài gần cả năm, nếu tìm thấy một con rồng ưng ý, nó sẽ tiếp cận và cố gắng dẫn về tổ】 Tôi nhìn nó theo phản xạ. Ý như lúc nãy, mũi nó thở hì hục, vẫy đuôi lia lịa, đập cả vào vách tổ của nó… Tôi lặng lẽ quay đi chỗ khác. T- Tự nhiên tôi thấy hết thèm tới chỗ cái cây này nữa rồi… Sao hòn đảo không có quái thú nào cho đàng hoàng một chút dzậy? Tôi không ngán dù chúng có hơi mạnh, nhưng cứ gặp là thả thính thì chết dịch luôn rồi? (Lưỡng tính gặp lưỡng tính, như bi gặp bi ấy, giống trans nhà ta. Ầy, nổi cơn hỏny thế?) Khi đang nghĩ về nhiều chuyện, tôi leo lên một ngọn đồi nhỏ. Tôi có thể quan sát toàn bộ gốc cây. Mặt đất phía trước bị nứt lộ ra gốc rễ. Ẩn trong gốc cây như có một lối vào bằng đá. Một công trình được xây dựng bên dưới thân cây đại thụ với mục đích nào đó. Rõ ràng là nhân tạo. Hơi khá cổ kính… chắc con người đã từng ở đây rất lâu về trước. Chắc chắn có thứ gì đó vẫn được che giấu. Adam không thể nào làm ra được…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]