Chương trước
Chương sau
Áp lực gió hướng đến băm nhừ lưng tôi.
Tôi nghe thấy cả tiếng hét của Hans và Jade.
Không lâu sau là âm thanh khi họ bị ngã đập xuống đất.
Chẳng biết còn sống hay không, nhưng tôi không thể nhận sự trợ giúp từ họ nữa rồi.
Nhờ đòn phong thuật vừa rồi đã khiến sương mù tan đi đáng kể.
Nó vốn đã vơi bớt từ khi cô ả giả chết và đổi sang thế tấn công.
Khu vực xung quanh đã đủ để quan sát.
Mặc dù tự cung cấp ma lực cho mình thông qua một con quái, hẳn cô ta cũng xuống sức rồi.
Qua việc thi triển sương mù phạm vi rộng, hình nhân thế mạng cũng như chiêu thức vừa rồi.
Có thể khẳng định an toàn rằng ả không còn có thể tung ra đòn tàn phá nào nữa.
Tôi ngẩng mặt lên, phía trước là một con nhện to lớn.
Araenie…
Chỉ là quái thú hạng D.
Nhưng nếu dùng tơ nhện trong chiến đấu thì không phải là một vấn đề đơn giản.
Có lẽ tôi sẽ tạm rút lui để dành phần chiến đấu với Ouroboros, nhưng thật bực tức khi rơi vào trò lừa của một con nhóc tỳ.
Nếu ngài Tolman trông thấy sẽ thất vọng về tôi lắm.
Khi Araenie phun tơ, tôi cũng nghe thấy những âm thanh tương tự gần đó.
Xem ra tôi đã bị bao vây.
Hiểu rồi… Chúng có ý định tấn công dồn dập sau khi tôi bị thổi bay hử?
Rất ấn tượng.
Khi mãi lo chuyên tâm về cận chiến, tôi đã rơi vào bẫy…
Sau khi để lộ sơ hở là chúng liền tấn công.
Hơn nữa, một kế hoạch thế này phải được chuẩn bị kỹ lưỡng.
Không dễ để duy trì một cuộc giao tranh ở cự ly trung bình mà không có người đứng ra với vai trò gánh đội.
Xác sống đó chịu áp lực rất lớn.
Chỉ một sai lầm cũng đủ khiến cô ta nằm dưới lưỡi kiếm của tôi, cách cô ả bày ra chiến thuật này rất tuyệt vời.
Để xoay xở mà gần như không biết gì về khả năng của tôi, cần phải có sự lanh lợi…
Mặc dù có thể về phía chúng xem đây là may mắn.
Nếu chúng biết tôi là một pháp sư thì đã không thử kế sách thế này.
“Dù đã đi vào cõi chết nhưng vẫn hy sinh bản thân để bảo vệ quê nhà… Tinh thần như thế rất đáng khen ngợi.”
Tôi trừng to mắt, ý thức tê dại vì cơn đau và dồn sức rút thanh kiếm khỏi mặt đất.
“Nhưng ngươi đã chọn nhầm đối thủ rồi!”
Vết thương trên người tôi khá sâu.
Nhưng xét về việc Hans và Jade bị cuốn lên không trung rồi rơi xuống thì còn chưa bằng.
Từ đầu tôi đã quá tự tin về thể chất vượt trội của mình.
Tôi vẫn có thể cử động.
Tuy không còn ở thời kỳ đỉnh cao nữa, nhưng không gì đủ sức ngăn tôi chiến đấu.
Chúng nghĩ tôi đã suy yếu và đến gần để kết liễu, đó là một sai lầm nghiêm trọng.
Khi nghe tiếng phun từ nhiều hướng, tôi lấy kiếm chém đứt những sợi tơ.
Xác sống luồn từ phía sau tôi theo những đường tơ.
Cô ta giơ cao cánh tay to lớn được cường hóa.
Có lẽ định gϊếŧ tôi khi không thể phòng thủ trước tơ nhện.
Tôi lấy cạnh kiếm đập nó tan nát cùng với một phần thân thể của ả.
Cô ta mất thăng bằng đổ ngã.
Khi tung tiếp đường kiếm, cô ta đưa tay ra.
“〖Tường đất〗!”
Một khối đất dâng lên giữa chúng tôi.
“Haah!”
Tôi duỗi thẳng tay đâm mũi kiếm xuyên qua tường.
Có lực tác động từ phía bên kia.

Bức tường sụp đổ, với cảnh tượng thanh kiếm đã nằm trong bụng của ả.
Da cô ta bắt đầu nứt vỡ và sạn lại như đất khô.
Lần này không phải là giả.
Tôi sẽ không để cô ta có cơ hội thoát.
Với sinh khí và ma lực giảm đi, khả năng duy trì cơ thể mất dần.
“Ta sẽ không tha cho ngươi. Không ngạc nhiên nếu ta có thua trận đấu này. Ta biết bản thân không có cơ may chiến thắng, nhưng ta chưa bao giờ nghĩ lại bị dồn đến bước đường thế này.”
Giờ tôi sẽ chém ả ra làm hai.
Tôi đặt sức mạnh lên cánh tay… nhưng thanh kiếm không rút được.
Phần đất bung ra lúc đâm vào bụng đang bám chặt lấy thanh kiếm của tôi.
Cô ta đã dùng ma thuật hóa cứng chúng lại.
“Nah!”
Không ngờ ả còn có thể chơi trò này.
Giá như không có bức tường, tôi có thể rút ra ngay và vung kiếm lần hai.
Đây hẳn là kinh nghiệm qua nhiều trận của ả.
Với cánh tay bình thường, cô ta nắm lấy thanh kiếm.
Những nơi chạm đến, thịt đất rơi ra cứng lại.
Rồi một cánh tay khổng lồ khác nhắm tới tôi.
Tôi định buông kiếm nhảy ra, nhưng đáng tiếc đã quá gần.
Chuyện đã đành, tôi không thể tránh.
Cộng với sát thương đang chịu, nếu nhận một cú trực diện là tôi đi đời chắc, bởi vì, tôi bị bao quanh bởi lũ quái thú hạng thấp.
Đánh bại xác sống là điều vô cùng đơn giản, nhưng tôi phải tách rời khỏi ả.
Nếu làm vậy, lũ nhện sẽ vây lấy trước khi tôi kịp phản ứng.
Khi tôi thất bại, ngài Tolman sẽ mất cả đội quân 〖Thợ săn đói khát〗 vô ích, và buộc phải chạy khỏi khu rừng với ít binh sỹ còn lại.
Con đường để ngài ấy lên ngôi vĩnh viễn vụt khỏi tầm tay.
Tôi không thể chết ở đây.
Dù không muốn dùng ma thuật, nhưng không còn lựa chọn nào nữa.
“...Cuối cùng, ta buộc phải sử dụng nó.”
Tôi đưa tay trái về phía xác sống.
Ở khoảng cách này, bất kỳ ma thuật nào cũng sẽ thổi bay đầu ả.
Sau đó có thể dành thời gian với lũ nhện.
Tôi sẽ sử dụng… 〖Hỏa cầu〗.
Vấn đề là hỏa lực và số lần tôi có thể dùng 〖Bộc long phá〗 trong trận đấu với Ouroboros sắp tới sẽ bị hạn chế.
Không còn cách nào khác.
Tôi tuyệt đối không thể chết.
“Hỏa c…”
Tôi ngừng niệm chú.
Trước tầm nhìn của tôi có một bóng người mặc quân phục 〖Thợ săn đói khát〗.
Quân cứu viện mà tôi yêu cầu đã đến kịp lúc.
Họ gần hơn tôi tưởng.
Nhưng cho dù như vậy… chỉ có một người duy nhất có khả năng đến trong thời gian nhanh chóng như thế.
Đơn vị đầu tiên hoạt động cùng với ngài Tolman.
Do Nell không làm ngài ấy hài lòng nên đã được điều sang đơn vị khác dự bị.
Ngay từ đầu, việc tiêu diệt bộ tộc Lithovar không phù hợp với cậu ấy.
Đó là lý do tôi muốn cậu ta có được trải nghiệm để quen những việc như thế này nhưng ngài Tolman đã ngăn cản.
Thật may khi có Nell chờ đợi bên cạnh.
Tuy nhiên.. cậu ta sẽ không đến kịp trước cú đập này.
Tôi sẽ gồng hết sức để chịu đựng.
Không tránh.
Cố gắng phản công một cách bất cẩn chỉ khiến tôi có nguy cơ mất mạng.
Tay trái vẫn đang đưa ra, tôi nâng vai.
Cánh tay to lớn của xác sống tấn công vào đó.

Cả hai va chạm với nhau.
Phần móng dài sắc nhọn xé toạc da thịt và áo của tôi.
“Ungh!”
Lực tác động đè tôi khụy xuống.
Loạng choạng, xác sống buông thõng tay.
Xem ra cô ta cũng đã đến giới hạn.
Lũ nhện xung quanh xông đến tôi một lượt.
Tôi may mắn sống sót trước đòn tấn công.
Nếu nhắm vào giữa người thì đã bị nghiêm trọng hơn.
Nói đúng thì đây là một canh bạc.
Nhưng tôi đã giành chiến thắng.
Nell nhảy vào, xoay người đánh bật lũ nhện với thanh kiếm chưa trút vỏ, rồi lợi dụng động năng tung cú đá về phía xác sống.
Ả lộn nhào giữa không trung.
“Oww…”
Đôi mắt đỏ thẫm đặc trưng của xác sống trừng tôi đầy bực tức.
“N- Ngài Azalea… Có sao không?”
“Ahh, nhờ cậu đã cứu tôi. Làm tốt lắm Nell.”
Lợi thế của Nell là chỉ số nhanh nhẹn vượt trội.
Trong cuộc so tài tôi đã không sánh được với cậu ta.
Ở nhân thú tộc Nell được mệnh danh là Bàn chân của thần linh.
“T- Tay của ngài… Vết thương sâu quá, ma thuật hồi phục không đủ chữa trị hoàn toàn…”
“Không thành vấn đề. Tôi có thể mà.”
Chưa chắc thanh kiếm của tôi có thể xuyên thủng lớp da con rồng đó.
Khả năng chiến đấu và tốc độ đã suy giảm nặng nề.
Nếu không thể giúp gì trong thời điểm quan trọng này thì tôi cũng chẳng cần cánh tay nữa.
“Quan trọng hơn, xác sống kia…”
Nhìn qua, tôi thấy lũ nhện đang mang ả đi.
Những con gần đó cũng tẩu thoát.
“Hừ! Theo chúng đi Nell! Kết liễu chúng dễ hơn rồi!”
“N- Nhưng mấy vết thương này… đây là cuộc chạy đua với thời gian. Chúng tôi phải đưa ngài tới tiểu đoàn thứ tư ngay lập tức để điều trị. Hơn nữa bị tấn công bởi xác sống có thể khiến ngài chịu phải hiệu ứng nguyền rủa… Những người khác sắp tới… nhưng có tôi ở đây sẽ đưa ngài về sớm hơn.”
“......”
Quả thật… Khi có nguy cơ bị nguyền rủa, tôi phải cân nhắc cẩn trọng.
Có rất nhiều thành viên tiểu đoàn thứ tư giỏi bạch ma pháp.
Để an toàn phải cho họ chuẩn đoán tôi lại đã.
Khi Nell trông thấy lũ nhện bỏ đi cùng với cô ta cũng đã có ý định đuổi theo.
Với khả năng hồi phục của xác sống cực kỳ cao, cô gái đó có thể thách thức tôi lần nữa, nhưng... tôi đã nắm được phần lớn năng lực của cô ta.
Tôi sẽ không rơi vào những trò tiểu xảo này nữa.
Khi còn cẩn thận thì sẽ không sao.
Mối đe dọa mà ả gây ra nhỏ hơn rất nhiều so với Ouroboros.
Tôi sẽ tạm bỏ qua.
Trên hết… làm thế nào để khích lệ Nell.
Cậu ấy nhìn lấy thân thể bị vặn xoắn của Hans và Jade cũng như phần không đầu của Wayne rồi nhắm mắt lại.
“Trước đó… có phải ngài đang, rút lui…?”
“Phải. Kế hoạch tấn công ngôi làng Lithovar bị đổ bể. Những tiểu đoàn dẫn đầu ít nhiều đều đã bị tiêu diệt. Diễn biến bất ngờ ngoài dự đoán.”
“Tôi… hiểu rồi.”
Cậu ấy thổ lộ biểu cảm phức tạp.
Từ đầu chính cậu ấy phản đối việc sát hại bộ tộc Lithovar.
Một phần cảm thấy nhẹ nhõm, một phần thương tiếc cho nhiều cái chết của thành viên 〖Thợ săn đói khát〗.
Khi trước mặt tôi, cậu ấy sẽ không bao giờ thể hiện gương mặt ấy.
“...Nhưng chúng ta chưa đi được. Danh dự và con đường đến ngai vàng của ngài Tolman đang bị lung lay. Nhưng hãy yên tâm Nell. Tôi sẽ không yêu cầu cậu gϊếŧ bất kỳ ai.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.