“Ch- Chạy đi! Nó mạnh quá! Sao lại có một con quái thú như thế trong khu rừng này?!”
“N- Nhưng nếu chúng ta trở về mà không thu thập được thông tin sẽ bị ngài Tolman xử trảm mất…”
“Giờ là lúc nào nữa hả?! Có nhìn thấy gì không? Ngươi sợ tới hóa điên rồi à? Đó không phải là con rồng bình thường!”
Những tên binh sỹ lần lượt chạy tán loạn…
Trận chiến dần trở thành vô nghĩa.
Tôi nhìn về chỗ phần đất lõm nơi tên đội trưởng Hown từng đứng.
Hòa lẫn giữa máu và thịt chỉ còn lại mỗi một cánh tay.
Không xa là cây trượng dính đỏ văng vào góc rừng.
Trước cảnh tượng thảm sát tôi quay mặt đi.
Tức thì tôi nhận ra một nhóm kỵ binh lao đến.
Không chỉ một tên…
Có sáu, không, bảy.
Chúng vụt qua một người cưỡi ngựa làm hắn ngã và máu tuôn ra từ vết thương.
“Khư khư, lũ ngốc. Cố gắng bỏ trốn mà không tuân theo mệnh lệnh của ngài Hannibal!”
Một tên quay lại nói với người vừa ngã.
Chúng tránh được những mũi tên do tộc Lithovar bắn ra.
Một mũi tên sượt qua mặt nhưng hắn chỉ liếm vết thương rồi cười bạo trợn.
Giẫm lên cả những cái xác, chúng chọn con đường ngắn nhất đến tôi.
Không phải tôi phóng đại đâu mà chúng quả là nhanh thật.
Có lẽ cũng nên kiểm tra trạng thái của lũ ngựa nữa.
Tôi tung ba 〖Phong trảm〗 tới.
Hai tên trúng đòn, kẻ thứ ba né được rồi vẫn lao đến tôi không hề chậm lại.
“Gaah!”
Ánh sáng đen cuộn quanh một trong số đó.
Đó là 〖Chết chóc〗 của cô bạn.
Hắn ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916623/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.