Bella nhắm mắt hướng về tôi.
「Long thần, chuyện ngài đã nói trước đó...」
Trước hết tôi có điều khác muốn giải thích.
Có thể sẽ khá lâu và cô sẽ thắc mắc sau khi nghe xong.
Hy vọng cô hãy tiếp nhận từ đầu đến cuối cho rõ mà không phải hỏi qua ý kiến của Nargom.
「......」
Cô ấy tỏ ra bối rối.
“Sao thế Bella?”
Nargom bước lại gần làm cô ấy giật mình, không biết nên làm gì.
Mặc kệ lão, tôi tiếp tục nói.
Thực chất tôi hoàn toàn không phải là Long thần khi xưa.
Chỉ đơn giản là tình cờ gặp mặt và được bộ tộc Lithovar kính trọng.
Có một số điều tôi biết về Long thần tiền nhiệm.
Không chừng… chị của cô, Hibi cũng chẳng biết cho tới lúc đảm nhận vai trò sư tế.
Cô biết đấy, Long thần trước kia không đủ trí tuệ để nghĩ ra đề xuất giải quyết vấn đề với Manticore.
Nó không phải là sinh vật máu lạnh như cô vẫn tưởng.
Chỉ là một con rồng hồn nhiên vô tư được tôn thờ khi săn Abyss mà thôi.
Bella suy sụp.
Vì chưa phải là sư tế, quả như tôi nghĩ, cô ấy không biết đến chuyện này.
Có một nhà kho mà chỉ dòng dõi sư tế mới được phép bước vào, họ có những thứ cần phải che giấu…
Quả nhiên tôi đã đúng.
Người đưa ra biện pháp hiến tế để thỏa mãn Manticore không phải là Long thần.
Có lẽ là người sư tế chín năm trước.
Hibi khi đó còn quá nhỏ tuổi, chỉ có thể là tiền bối.
Người đó nghĩ đấy là phương án giảm thiểu thiệt hại nhất.
Dù đã cố gắng rồi, nhưng…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916617/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.