Sau khi chứng thực xác sống Abyss an toàn leo xuống vách đá, tôi nhìn lại Aro và những người khác. Họ đã sẵn sàng, tôi cũng nhảy xuống. Vách đá hoàn toàn thẳng đứng, nên tôi lấy móng cẩn thận bám vào. Lũ nhện thì thoải mái rồi, không khác gì đi trên mặt đất. Mộc quái cũng từ tốn trên bộ rễ của mình. Nhận ra không thấy Aro. Nghĩ là con bé không xuống, tôi nán lại. Xác sống Abyss thì không dừng bước, nhưng từ đây tôi không cần người dẫn đường nữa. Có thể khi xuống được bên dưới, tổ của Abyss đã ở ngay trước mặt. Có âm thanh loạt soạt từ hướng khác. Quay qua thì thấy Aro với ba cánh tay ở sau lưng. Mỗi cái vươn dài ra ngang đầu với móng vuốt sắc nhọn. Để tránh làm rách bộ đồ, con bé kéo tay áo đến khỏi vai. Bộ trang phục cũng được chắp vá từ vải vụn nên rất dễ co giãn. Từ phần bờ vai lộ ra xuất hiện ba cánh tay. Lại một cảnh tượng bổ mắt. “......Ah.” Bị bắt gặp, con bé giật thót ú ớ. Chắc ngại thấy những cánh tay này. Cô nhóc không muốn bị quan sát dưới hình dáng khác người. Vờ như không thấy, tôi tiếp tục hướng xuống. “Ve, ee, veeEE…” “VE?” “VeA!” “VeEeE?” Sâu bên dưới, xác sống Abyss đối mặt với những con khác. Có ba con. Không biết từ đâu ra, tôi rà soát xung quanh. Với giàn dây leo và bụi cây mọc quanh vách đá, chúng có nơi ẩn nấp rất thuận lợi. Quên mất đây là lãnh địa của chúng, tôi chuẩn bị tâm lý. Gatsun gatsun gatsun gatsun, zugagagagagagagagagagah! Nghe thấy tiếng gào thét kinh hoàng, tôi vô thức nhìn lên. Lại là Aro. Có vẻ con bé sắp ngã, cố gắng đâm sâu móng vuốt bám víu vào vách đá. “――――!!” Cô nhóc lắc lư rồi dần vuột tay, rơi tự do. Hoảng hồn, tôi vươn cánh đón lấy. Nhưng con bé ngã lên lưng của mộc quái.
“......” Aro bần thần nhìn tôi. “GuoO…” Tôi kêu lên cúi đầu xin lỗi. Trên lưng mộc quái, cô nhóc lắc đầu không sao, tỏ ý không phải lỗi do tôi. Vậy là con bé quyết định xuống cùng với mộc quái. Những cánh tay trên lưng từ từ rút lại, con bé kéo tay áo xuống. Yên tâm, tôi tiếp tục dõi xuống. Quên mất Abyss…! Vì lo cho Aro mà quên sự cảnh giác. “Guo?” Xác sống Abyss nhìn tôi, nhe cặp càng gãy. “Vehah! Ve, veveh!” Nó phun chất dịch đến chỗ tôi. Qua hành động tôi thấy tình hình không thuận lợi rồi. Một cảm giác rợn người. Abyss xuất hiện từng bầy theo nhiều hướng. Khoảng cách còn xa, nhưng chúng tôi đã bị bao vây. Ước tính sơ có hơn năm mươi con. Với hàng trăm cái chân di chuyển tạo thành âm thanh khó chịu. Chúng tôi chịu thế trận vây hãm. Tôi đã dự tính tấn công tại đây, nếu không đủ thời gian thì sẽ bỏ chạy, nhưng lại không kịp. Hơn nữa đang ở vị trí bất lợi. Đáng lẽ phải cẩn trọng hơn khi xác sống Abyss tỏ ra thù địch từ lúc đầu. “Veeeh!” “Ve!” “VeAh, veh!” “VeE!” “VeA!” “VeEeE!” “VeEeeh!” “Vee, veeeeeEe!” Chúng kêu liên tục không ngừng làm gián đoạn dòng suy nghĩ của tôi. Chúng đã làm tôi mất cảnh giác. Việc chúng lao mình chiến đấu dù với thứ hạng thấp, tôi không nghĩ chúng lại thông minh đến vậy. Bắt thóp tôi rồi. Chúng chỉ đang cố gắng đẻ trứng lên người tôi. Từ hành vi này, cái chết của những con Abyss trước không làm lung lay ý chí của chúng. Chỉ cần giống nòi được bảo tồn, giống như kiến đỏ, chúng không quan tâm chuyện xảy đến với mình. Tôi đã có nhiều trận chiến với chúng mà vẫn còn ngây thơ đến thế. “Ve, veeeEE, veeeeeEeh!” Kẻ nghiến răng khiêu khích tôi là xác sống Abyss. Nó đã thông báo việc tôi sẽ đến đây.
Trên đường đến đây tôi đã bắt gặp vài con khác. Nó đã truyền đạt với chúng trong lúc đó. Tôi hận bản thân vì còn có ý định rèn luyện cho nó. Xác sống Abyss xoay người đi, bò về phía đồng loại… Nhưng nó bỗng dừng lại. Nhìn từ xa tôi đoán được phần nào chuyện đang xảy ra. Lũ Abyss dán chặt mắt vào xác sống kỳ lạ. “Ve…?” Năm con xông đến chỗ nó. “VeeeeeeeEeEh!” Nó gào chết. Những gì còn lại rơi xuống đáy vực. Có vẻ chúng không chỉ ăn xác mà còn cả thây ma của đồng loại. Không có thời gian để tỏ ra thương tiếc. Mất tập trung là chúng tôi chịu cái kết tương tự như chơi. “Gaah!” Tôi bật tường, tung cánh giữa không trung. Với vị trí khó khăn ở đây, tôi không thể bảo vệ Aro và những người khác. Thật không may, nhưng tôi sẽ phải chiến đấu từ một khoảng cách an toàn. “Gaah!” Hạ độ cao, tôi gọi Aro. Cô nhóc nhảy xuống. Tôi bay gần vách đá đón con bé lên lưng. “…gh!” Được rồi, giờ tôi có thể xử lý lũ này với sự trợ giúp của Aro. Dù tốt nhất là tập trung mọi người lại rồi rút lui, nhưng gom lũ nhện đang hoảng loạn lại sẽ rất khó khăn. Bất cứ giá nào tôi cũng phải giảm số lượng lũ Abyss lại. Chợt có thứ phóng lên người tôi. “Kiki!” ... Theo chân Aro chính là Petit Nighmare. Nó dùng sợi tơ như dây thừng đu xuống… Không, tao muốn mày chỉ huy lũ nhện còn lại. “VeEEeh!” Ba con Abyss lao xuống, tôi dùng đuôi quất chúng văng vào vách đá. Nhìn ta ngon lành vậy chứ đừng tưởng bở! Nhìn lũ bị đánh bay gần chết nhưng vẫn còn cử động… Lũ này dai thật.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]