Nhìn thấy máu tuôn ra trên xác con Manticore tôi thật yên tâm.
Riêng cô nàng thì chảy dãi.
L- Làm ơn đừng có xơi…
Nó đã ăn tộc người Lithovar.
Nói gián tiếp là tôi không muốn ăn thịt người.
Nếu mà lần tới được tặng thêm cống phẩm thì tôi cho cô tất, bởi vậy bớt thèm giúp cái.
「Ơơơ, nhưng...」
Cô sẽ đối diện với lũ nhóc đã gặp gỡ trong hang như thế nào?
Trong bụng của nó là bạn bè và người thân của họ.
「...Ừm, dù sao bây giờ tôi không đói」
Cô ấy quay đi.
Tốt, tôi đã thuyết phục được rồi.
Quan sát xung quanh thì chợt nhận thấy Yarg.
Hắn ta giữ sẵn ngọn giáo nhìn tôi với con Manticore, thái độ mất bình tĩnh.
Trông chẳng có chút sức lực nào.
Như thể còn đang cố tìm hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Cả Tatark cũng tỏ ra hoang mang.
Vì vậy mà tôi không nhận thêm vết đâm nào khi thinh lặng bước ra.
“K- Khoan đã! C- Cô là cái quái gì thế?!”
Bỏ qua câu hỏi của Yarg, tôi rời khỏi hang.
Ngôi làng này sẽ không phải sống trong lo sợ nữa.
Tôi cũng đã báo thù được Aro.
Đến lúc trở về bên kia rồi.
Vì Yarg và Tatark đã chứng kiến việc tôi triệt hạ Manticore, may mắn thì mối thù với ngôi làng Long thần sẽ được giải quyết…
Có lẽ sẽ cần thêm thời gian.
Mâu thuẫn giữa họ đã quá rạn nứt.
Thật tốt nếu tôi khuyên bảo được ngôi làng Long thần luôn.
...Sau khi rời đi được một lúc, 〖Cảm quan〗 bắt gặp một thứ.
Tôi dừng lại chờ, đó chính là Yarg đang đuổi theo.
“T- Tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916581/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.