Yarg trói tay cô bạn bằng sợi dây mới trước khi kéo đến chỗ Manticore.
Phía sau thì Tatark chĩa mũi giáo đề phòng.
Trên tay còn lại giữ cái túi chứa những viên đá phát sáng.
Chắc do còn bị tác động bởi đòn đánh khi nãy, thỉnh thoảng Yarg lại đưa bàn tay đang băng bó lên mũi.
Xuyên suốt cuộc hành trình, Tatark luôn nhìn lại với thái độ lo lắng.
Cô bạn dõi theo thì anh ta quay đi.
Trái ngược với phản ứng từ ánh mắt, anh ta nói.
“...Sớm thôi chúng ta sẽ gặp được Manticore. Nó đang chờ cho tới trước khi mặt trời lặn. Chắc giờ thèm nhỏ dãi trong ngôi đền.”
Không có gì đảm bảo về việc nó ở lỳ suốt một chỗ cả ngày đâu.
Có lẽ sư tế đã bảo nó nán lại ở đó bằng 〖Thần giao cách cảm〗.
Không chừng lần này nó sẽ để mất cảnh giác.
Để bộ tộc Lithovar tự mang cống phẩm đến quả là cơ hội tốt.
“Này Tatark. Đừng nói chuyện nhảm nhí nữa.”
“V- Vâng...”
Cúi đầu với Yarg, anh ấy lại tiếp tục quan sát cô bạn.
Tôi đoán anh ta muốn hỏi có dám chắc khi chúng tôi muốn đối đầu với nó hay không.
Cô nàng không nói gì mà cứ lặng lẽ bước đi theo hướng Yarg kéo.
Sau cùng chúng tôi đến trước một cái hang rộng.
Tương tự như chỗ giam số tế phẩm, vẫn có một không gian bên sườn núi.
Nhưng lối vào lại to lớn và sâu hơn nữa.
Xung quanh vách đá chạm khắc hình con Manticore.
Một cách để làm vừa lòng tâm trạng nó.
Yarg dừng lại liếc xéo cô bạn.
Có lẽ vẫn đang lo sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916578/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.