“Anh sẽ thả dây xuống! Hãy trèo lên thật nhanh!”
Tatark gào lên khi tôi vẫn đang nghĩ cách.
...Vậy tôi có mặt ở đây để làm gì?
Nếu bỏ trốn cùng bọn họ thì việc để bị bắt mang đến chỗ này thật vô nghĩa.
Tôi không biết con Manticore sẽ hành xử thế nào khi vụt mất số tế phẩm, cũng như chuyện ngôi làng sẽ đối mặt.
Nếu không may thì ngôi làng sẽ rơi vào hỗn loạn, khiến Manticore để ý.
“A- Anh thả bọn em ra là có ý gì? Rồi những đứa trẻ khác sẽ được đưa vào thay thế thì sao…?”
Cô bé lớn nhất hỏi Tatark.
Anh ta lắc đầu.
“Ngôi làng này đã đến hồi kết rồi. Con Manticore đã khiến số lượng cư dân thấp dần. Chỉ trong hai năm nữa sẽ chẳng còn cô gái nào.”
“E- Em chưa hề nghe đến chuyện đó…”
“Họ giấu với các em đó. Nagrom có kế hoạch xâm chiếm ngôi làng Long thần để bắt thêm nhiều đứa trẻ.”
Lão già đó định làm thế thật ư?!
Cho dù hết cách thì đó cũng đâu phải sự lựa chọn.
“...Dù sao lý do con Manticore đến chỗ này là nhờ sự xuất hiện trở lại của Long thần. Có ngài ở đó thì ngôi làng này không thể làm hại họ nổi đâu. Nơi đây hết đời rồi!”
“...”
Lũ trẻ bỗng im lặng.
Nghe sốc lắm mà.
Biết tin quê nhà của mình sắp bị quét sạch.
Con Manticore đặc biệt chỉ nhắm tới trẻ con, chẳng thể dự đoán nó sẽ hành động ra sao đây.
Họ sẽ bị tàn sát vì để mất lũ trẻ, hoặc bị ăn sống tất cả.
Có thể nó sẽ không diễn ra nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916576/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.