Nagrom trói cô bạn đang vờ bất tỉnh của tôi như đòn bánh tét.
Cô ấy như muốn nhai sống lão.
“...Tôi không biết thế này liệu có ổn chưa?”, Yarg tỏ ra lo lắng.
“Đây là dây thừng lấy từ Grafant. Sẽ… không sao. Dù ả là một bán nhân nhưng cũng giống con người chúng ta mà thôi.”, Nagrom đáp cũng như tự trấn an bản thân.
Tôi không biết Grafant là gì, chắc là một loại quái thú.
Nghe được lời của Nagrom, cô bạn thử dồn sức vào cánh tay.
Sợi dây nới căng ra.
Cô ấy nhắn rằng không thành vấn đề…
K- Khoan hãy xé đứt nó.
“Nhưng… uống phải nhiều độc Morz mà vẫn còn khỏe thế kia thì thật…”
“...Chỉ là khả năng kháng độc của nó hơi mạnh mà thôi. Bố ta từng bảo với thể lực của chúng, lũ bán nhân có khi còn khó bắt hơn cả quái thú.”
Lúc này ánh mắt của cô nàng nhìn lấy Yarg.
Vì chia sẻ cùng một giác quan nên tôi không nhìn ra được bản thân, nhưng tôi có thể cảm nhận gương mặt buồn bã của cô ấy.
Bị trông thấy, Yarg chỉ lặng lẽ quay mặt đi.
Anh ta cố tình tránh mặt, lương tâm có chút ray rứt.
“...Ngài Nagrom, nếu chúng ta hiến tế cô gái hung tợn này, phải chăng sẽ khiến Manticore bị thương ? Nếu lỡ gây xúc phạm chúng ta sẽ bị đặt thêm những yêu cầu khác thì sao.”
“Trói chặt ả lại rồi, mọi việc sẽ tốt đẹp.”
Quả nhiên họ muốn nguôi giận con Manticore.
Nghe qua câu chuyện, tôi đoán nó sẽ không tấn công con người bừa bãi, nhưng thay vào đó phải cung phụng cho nó thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916572/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.