Chương trước
Chương sau
“Gaaaaaaaaaah!”
Tôi bừng tỉnh với một tiếng ngáp sảng khoái, chớp mắt rồi duỗi cổ.
Ánh sáng chiếu rọi vào bên trong lối vào mập mờ.
Vẫn còn khá sớm.
Tôi muốn được nướng thêm hơn hai giờ nữa cơ.
Nhưng thôi.
Sau khi kiểm tra bên ngoài tôi quay trở lại với Aro ở ngôi đền.
Biểu cảm của con nhóc vẫn khó đọc hơn bao giờ hết, nó khua tay chân loạn xạ.
Nhìn tôi với cặp mắt trống rỗng, cử chỉ như đang nhắc tôi nhìn lại người bạn của mình.
“Gaah! GaaaaAH! GaaaaAAH!”
Cô ta gào lên như bị điên, vung lắc đầu qua lại.
Dính trên trán vẫn là bọc trứng nhưng đã rách bung.
Đeo bám đầy trên mặt là tám con nhện có kích thước cỡ nắm tay con người.
“Gaaaaaah!”
Ồ, chúng nở rồi.
Bao phủ bởi lớp lông nhung xanh lá, giống màu trên chân người mẹ quá cố của chúng.
Đám con của bà ra đời rồi này.
Tôi nhìn về góc nơi nhện mẹ an nghỉ.
...Đáng lẽ nên mang đi chôn cất sớm hơn.
Dù sao cũng phải giữ cho đền thờ sạch sẽ gọn gàng.
“Gaaaah! Gaaaah!”
Tất nhiên, hãy kiểm tra chủng loài trước đã.
Tôi chỉ tập trung vào một con nhện trên gương mặt hoảng loạn của cô bạn.
【〖Araenie non〗: Quái thú hạng E】
【Một phân loài thuộc nhện lông】
【Tiềm năng của chúng rất đa dạng, nhưng do có vô số kẻ thù mà chỉ vài cá thể sống sót được cho tới khi trưởng thành】
【Dù có hơi nặng mùi nhưng hương vị tuyệt hảo không ngờ】
Nhện mẹ cũng là Araenie nếu tôi nhớ không lầm.
Nhiều thiên địch hử.
Khỏi cần phải lo nhé, người mà mấy đứa bám trên mặt sẽ là vú nuôi chăm sóc cho đủ lông đủ cẳng.
“GaaaaaAH, AaaaAAAaah!”
...Tôi nghĩ đã tới lúc nên giúp đỡ cô ta.
Khẽ tán nhẹ vào mặt người bạn.
Lũ nhện con rơi xuống đất.
Một số còn bị lật ngược, một số đã nhanh nhảu leo lên khắp đền thờ.
Cô bạn run lẩy bẩy nằm dài trên đất.
“Guua…”

Cô ấy nhìn tôi rêи ɾỉ.
Dòng lệ chứa chan trên mắt.
…Ai bảo đặt bọc trứng lên đầu làm gì, tôi biết chắc sẽ xảy ra chuyện này mà.
Dù đã nhiều lần ngăn cản.
Sột soạt, sột soạt.
Tôi tưởng là tiếng lũ nhện kêu, ai ngờ do chúng cọ lông với nhau.
Tiếng chà xát âm ỉ khắp trong đền thờ tạo thêm không khí ma quái.
Nếu ai mà muốn vào đây để đi săn quái, dù con trưởng thành chỉ hạng D, cũng sẽ sợ chết khϊếp.
Loài Araenie vốn lành tính mà.
Tôi nghe thấy tiếng lách cách của bộ xương.
Cẩn thận để không va phải đầu vào trần nhà, tôi trông thấy Aro bị vây quanh bởi lũ nhện.
Con bé xoay đầu khắp nơi nhìn chúng dần dần tiến lại.
Tôi tưởng chúng sẽ dừng, cho tới khi tất cả túm tụm.
Tiếng chân trở nên dồn dập.
Tôi vội vươn đầu ra cho Aro leo lên, trước khi lũ nhện kịp bám tới.
Chúng nhanh chóng mất hứng thú với con bé rồi tản ra khám phá khắp ngôi đền.
Thật vô tư quá mà.
Tôi thấy sự rung động trên đầu mình.
Aro đang hoảng sợ...
Tôi sẽ để cô bé có thời gian bình tĩnh đã.
Quản lý đám nhóc của cô lại đi.
Hoặc tiếc rằng khi phải thông báo chúng ta phải tống cổ chúng ra ngoài.
“Gaa…”
Qua cảm xúc tan nát vừa rồi, cô ta trở nên vâng lời hơn hẳn.
Nè, người muốn nuôi dưỡng chúng là cô chứ ai, nhớ nhé?
Hãy lấy tinh thần lại rồi dạy bảo một cách đúng đắn.
Cô nàng đảo qua chỗ khác né ánh nhìn của tôi.
C- Con k-...!
Quả thật mà nói chúng tôi không biết liệu có kiểm soát được tình huống này hay không.
Chúng đều toàn hạng E, nhưng rồi dần dần cũng sẽ phát triển to lớn lên mà?
Quái thú sinh trưởng nhanh khủng khϊếp, lỡ mà loay hoay khi chúng lên hạng B thì tôi bị gϊếŧ mất.
Chắc chắn khi chúng có ý định làm loạn thì tôi không tài nào thắng nổi.
Thay vì phiền hà chăm sóc, thả chúng về tự nhiên sẽ đỡ thấy phiền phức hơn.
Đơn giản do quái thú không phải sinh vật có thể nuôi như pet.
Lúc còn mãi suy nghĩ nên làm thế nào, tôi thấy lũ nhện non vây xung quanh xác nhện mẹ.
Ban đầu chỉ có một con, đến hai, rồi lại ba.
Trong thoáng chốc cả tám con đã có đủ.

...Ơ? Chúng làm gì vậy?
Không giống như đang tưởng niệm người mẹ quá cố của mình.
Chúng lại nhanh chóng tản ra.
Cái xác biến mất.
Chỉ còn sót ít lông tơ xanh.
...C- Chúng tới để ăn thịt.
Dù không lạ đối với loài nhện, nhưng!
Tôi hiểu là chúng mới nở nên cần nguồn dinh dưỡng, mà!
Với cái bụng no căng, lũ nhện non thư thả chui vào một góc của ngôi đền rồi đi ngủ.
Vô tư vãi lol.
Rồi sao đây?
Có nên giữ lại không?
Tôi quay qua cô bạn.
Cô ấy rụt rè vươn đầu lại gần đám nhện.
“Gaa…”
Và như thể đã quyết, cô ta thở một hơi dài, trở lại với tôi.
「Giữ! Tôi, lo!」
T- Thật hả?
Mới trước đó không phải cô kinh hãi chúng lắm sao?
「Okay! Bình thường!」
...T- Thôi được, còn tôi sẽ xem xét một thời gian nữa mới quyết định.
Aro cũng run sợ không kém.
Bỏ lại đám nhện, tôi bước ra ngoài.
Phát hiện thấy tôi, cái cây mọc ở trước ngôi đền mở mắt, bật gốc rồi di chuyển.
Đó là mộc quái.
Xem ra chúng có thể tự dưỡng thương bằng cách bén rễ xuống đất.
...Một con tà long, bộ xương, bầy nhện rồi mộc quái.
Thật sống động, hay đúng hơn là tôi sắp thành lập một ma quốc mất rồi.
(Trans: parody ai đó hử?)
Bây giờ nhiệm vụ là cày cấp cho Aro và thu thập thức ăn.
Nhưng về vấn đề lương thực thì tôi nghĩ mình sắp nhận thêm cống phẩm nữa.
Chỉ còn một điều tôi đang quan tâm.
Chuyện gì sẽ xảy ra với con Manticore sau khi nó bỏ chạy nhỉ?
Tôi nghĩ nó có thể quay lại tấn công ngôi làng bất kỳ lúc nào, cho nên tôi muốn nhanh kết thúc trận chiến này lại.
Ngoài ra cái câu 「Theo hướng đi đó… có thể chúng ta đã rất may mắn」 của sư tế cũng khiến tôi thắc mắc.
Chắc chắn lối đi ấy có vấn đề.
Lúc đi lấy điểm kinh nghiệm và thức ăn, tôi sẽ tranh thủ điều tra luôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.