Tôi hướng về nơi có tín hiệu con người, bước đi chầm chậm để không phát ra tiếng động.
Chỉ để tạo tâm lý an tâm chứ với cái thân thể kềnh càng của tôi thì khỏi nói.
Còn lý do khác, cô bạn cứ đung đưa đầu vô tư, không làm phiền được tôi đâu.
Chắc chắc không đủ làm tôi bực mình mà.
“Gaah! Gaah!”
...Bộ không có cách nào để tôi rời khỏi con nhỏ này sao hả trời?
Nếu tôi nhớ không lầm khi cắt đôi một con giun đất thì cả hai phần vẫn tiếp tục cử động.
Sao chúng ta lại không thể làm điều tương tự?
Sau khi cắt đầu cô ra, tôi sẽ dùng 〖Cuộc sống giả tạo〗...
Thôi, không nên thử đâu.
Khi đến gần hơn, tôi nhận ra được hai tín hiệu rõ ràng, cũng như cái gì đó khác mờ nhạt.
Tôi cảm thấy sự kích động từ hai con người.
Bộ họ đang chiến đấu với quái thú chăng?
Nếu vậy thì tôi cần nhanh chân lên.
Tôi không muốn thấy bất kỳ ai bị sát hại trước mắt mình, nhất là khi còn mang ơn về số cống phẩm của tộc Lithovar.
Ở phía sau.
Bộ xương luôn đi bên cạnh tôi bỗng dừng lại.
“Guoh…”
Tôi chỉ xuống đất để gợi ý 「Chờ ở đây」.
Con bé nhìn về nơi có con người rồi gật đầu.
Tôi không biết có phải do 〖Tay sai của Tà long〗 mà có thể truyền đạt suy nghĩ dễ dàng như vậy.
Cũng có chút lo sợ khi để bộ xương lại một mình…
Tôi cào lên một cái cây to gần đó.
Dù không muốn dùng 〖Cuộc sống giả tạo〗 một cách vô nghĩa, nhưng cần có người thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916552/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.