Chương trước
Chương sau
Lần này tôi sẽ đi dạo quanh khu rừng.
Con Manticore hôm qua vẫn chưa chết, đó là chuyện đáng lo, ngoài ra còn để tìm xem có quái thú nào dễ săn không.
Thức ăn bây giờ chưa phải là vấn đề cấp bách vì tôi đã có số cống phẩm...
Nhưng tôi không biết động vào chúng thì có sao nữa.
Sẽ rất tuyệt nếu làm lại mấy món thịt phơi khô ở đây.
Tôi muốn đến thăm lãnh thổ của người Lithovar, nhưng nếu ngay lúc này thì có hơi bất tiện.
Lần tới mà họ xuất hiện thì tôi phải chu đáo hơn.
Chắc tốt nhất là tôi nên nhận số cống phẩm này trước khi họ quay lại.
Tôi không muốn họ hiểu lầm ‘thứ này không ngon’ hoặc ‘ngài ấy nổi giận rồi’.
Vậy là tôi đâu được xem là ăn trộm đồ cúng đâu đúng không?
Sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu hé?
Lỡ mà ăn rồi lại nhận được câu ‘nó dành cho người khác, trả lại đây!’ thì tức chết luôn.
Tôi nghĩ hôm nay chỉ nên săn những con thú có số lượng nhiều.
Cần phải đảm bảo sự cân bằng của tự nhiên nữa chớ.
Đã đưa ra quyết định, tôi rời khỏi ngôi đền.
Tiếng âm thanh lách cách phía sau, tôi thấy bộ xương đang đi cùng.
Không, rất nguy hiểm khi mang theo thứ này… mà ở lại cũng không yên tâm nữa.
Tôi muốn cày cấp cho nó để những bộ phận trên cơ thể không bị rơi ra nữa, vậy thì cho tham gia vậy.
Chúng tôi sẽ ổn khi tránh xa những con thú mang mối nguy.
Nếu cần thiết thì bỏ tọt bộ xương vào miệng rồi 〖Lăn〗 luôn.
Phải rồi, tôi cầu mong không gặp phải quái thú nào đủ mạnh để áp dụng kế sách đó đâu.
Tôi bắt đầu bước đi và khởi động 〖Cảm quan〗.
Trong lúc săn, quan trọng là sự linh hoạt.
Trước khi có ý tấn công hay bỏ chạy, trông thấy kẻ thù hay bị phát hiện mang yếu tố quyết định.
Khẽ tiếng bước chân, tôi chậm rãi băng qua khu rừng.
Linh hoạt, linh hoạt.
Có bộ xương bên cạnh nên tôi cần phải cứng cõi hơn.
Nhớ đi sát với ta nhé?
Nó đột nhiên đánh vào người tôi.
Đến nỗi phần đầu rớt khỏi vai rồi lăn lóc trên mặt đất.
Ối, bị gì thế?
Bộ xương không hề quan tâm việc cơ thể mình đang đổ ra mà tiếp tục hành động.
Cho đến khi nó dần dần rụng rời.
Sao vậy?
Có nhầm lẫn gì chăng?
Bạn tôi, mau dùng 〖Cuộc sống giả tạo〗 đi.
“Gaaaaah! GaaaaAh!”
Nước da cô ấy bỗng tái mét rồi gào thét.
Có thứ gì đó khiến cô bạn cực kỳ kích động, không còn đáp lại lời của tôi nữa.
Gì thế này, một trạng thái bất thường?
Tôi không thấy sự hiện diện của quái thú nào cả, hay là tác dụng từ loại thực vật nào đó.
Hiện giờ tôi chưa bị ảnh hưởng, chỉ là chưa biết lúc nào nữa thôi.
Trước hết tôi quan sát xung quanh mà không đi quá xa với bộ xương.

Có một con bọ to bằng kiến đỏ bám trên đuôi.
Nó có những đường sọc đen kỳ dị trên người.
Với tám cái chân dài ngoằng cử động bởi những khớp nối.
Miệng của nó có vô số chiếc răng cưa.
Dù vậy trông cũng không giống hàm răng.
Hình dáng tương tự như loài nhện chi dài (Whipspider, cảnh báo đừng google cho ai sợ nhện, dù loài này không thuộc chi nhện).
Nó đang hút máu từ đuôi của tôi, môi trường hoang dã ở đây khắc nhiệt hơn nhiều.
Nếu chỉ có một từ để miêu tả cảm nhận của mình, đó là ọe.
“GuooOOOOOOh!!” “GuaaaAAAAh!!”
Cả tôi và cô bạn cùng la hét chói lói rồi quất đuôi vào cái cây.
Tia máu xanh lơ chảy ra khỏi miệng con nhện.
Chắc là từ của tôi.
Tưởng tượng bị cắn bởi thứ đó khiến tôi nổi da rồng.
Hay đúng hơn là muốn buồn nôn.
Thật quá trời gớm mà.
Tôi sẽ phải rửa sạch đuôi lại sau.
Chúng ta ra khỏi khu rừng này được chưa?
Sao chưa bắt gặp được con quái thú nào mạnh cả vậy?
“GuOOOh!”
Tôi vung tay dữ dội tung ra 〖Phong trảm〗.
Lưỡi gió chém qua đốn hạ thân cây.
Con nhện co một chân lại để chặn đòn đánh của tôi rồi nhanh chóng bỏ chạy.
Cách nó di chuyển cũng làm tôi thấy ớn rồi.
Nếu ngươi sợ thì ban đầu đừng có tấn công, thật là.
“Gah! Gah! GaaaAh!”
Với tiếng kêu của cô bạn, phía sau con nhện bị đeo bám theo bởi tia sáng đen.
Cô ấy cố sử dụng 〖Chết chóc〗 nhưng không nhắm trúng được mục tiêu.
(Trans: chiêu này cứ như thuốc xịt côn trùng ấy :v)
Không cần phải vội vã, chúng ta phải phối hợp với nhau.
Tôi cũng không muốn thấy nó ở ngay trước mắt nữa.
Đuổi đi cũng tốt rồi, nhưng tôi cứ mãi cảm giác bất an nếu không gϊếŧ được sinh vật kinh dị đó.
Khi mất dấu nó, tôi luôn thấy ghê rợn sao ấy.
Haa, haa, haa…
Nó chạy đâu mất rồi.
Đáng lẽ phải kiểm tra thông tin của nó.
Không biết được nguồn gốc của thứ dị hợm kia chỉ làm tôi thêm sợ hãi.
Ít ra còn an tâm được một chút nếu tìm ra được danh tính.
Mẹ ơi, đuôi tôi dần hết tê rồi.
Cơn đau đang tỏa ra.
Nó che giấu sự hiện diện để đột kích, gây tê rồi hút máu của tôi.
Cứ như là con muỗi dành cho mấy loài quái thú lớn vậy.
Mà muỗi thì còn đỡ hơn nhiều.
Cả ngoại hình cũng thế.
Ấn tượng của tôi đối với nó giống loài gián ấy.

Mà thôi, giờ tôi an toàn rồi.
Cám ơn nhé bộ xương.
May nhờ có ngươi đánh động giúp ta.
Ngươi vừa cứu ta đấy.
Tôi nhìn xuống phần cơ thể rải rác của nó.
Phần đầu cứ lắc qua hai bên.
Hử? Sao vậy? Còn gì không đúng? Hay tại cơn gió?
Cánh tay nó bẻ ra, chỉ hướng về phía sau tôi.
Tôi nhìn theo lối đó.
Con nhện đang bò tới chỗ tôi với tốc độ đáng sợ.
Thật ra là không nhanh đến mức đó.
Những cái chân cử động chớp nhoáng khiến cơ thể nó như lao đi vun vút.
Với vài lý do mà tiếng động yên tĩnh càng tăng thêm sự ảo giác.
Nhớ lại thời tiền kiếp của mình.
Có lần tôi nghĩ đã đuổi được con gián thì liền bị nó nhảy xổ vào mặt.
Dù không biết từ hướng nào, tôi chỉ nhớ được rằng nó lao thẳng đến tôi.
“Gaah! Gaah! GaaaaAAh!!” “Guoh! Guoh! GuoooOOh!!”
Cả hai đứa nả hàng loạt 〖Chết chóc〗 với 〖Phong trảm〗.
〖Chết chóc〗 xuất hiện nhưng nó đi xuyên qua được.
Không hay rồi, không có hiệu quả.
Kích thước cơ thể lớn càng khó có tác dụng hơn.
Nhưng không có nghĩa là tôi không rút được kinh nghiệm từ sai lầm của mình.
Nếu tấn công trực diện không ăn thua thì nhắm tới thứ khác.
Tôi hạ cái cây trên đường đi của nó bằng 〖Phong trảm〗, ngã lên đè nát con nhện bên dưới.
Một tiếng bẹp, phần bụng của nó nổ tung và dịch nhầy đủ màu đổ ra.
Mấy cái chân vặn vẹo điên cuồng lên trời.
Thế này tôi không lo đánh trượt nữa.
Nhắm vào đầu với một nhát 〖Phong trảm〗 lớn.
Đầu nó bị chẻ ra làm hai rồi nghỉ động đậy.
【Đã nhận được 186 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗được kích hoạt, nhận thêm 186 điểm kinh nghiệm】
【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ 60 lên 61】
Che giấu hiện diện, hút máu rồi lại gây tê.
Một con quái khó chịu.
Muốn ăn nó cũng hơi dội.
Thẩm định qua cái vậy.
【〖Abyss〗: Quái thú hạng C】
【Nó bám lên người nơi quái thú ma thuật không thấy, hút máu của chúng đồng thời tiêm vào chất dịch của mình】
【Chất dịch của Abyss có độc tính, nó còn đẻ trứng vào xác của con mồi, biến nó thành tổ của lũ ấu trùng】
【Khi đi săn thông thường, Abyss thường chọn con mồi nhỏ hơn. Nó gần như có thể ăn lấy mọi thứ】
...Còn ghê hơn những gì tôi nghĩ ra.
Trạng thái gây tê trên đuôi của tôi chắc chắn là do nó.
Không biết cắt đuôi đi thì có tái tạo lại được không nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.