Đứng đối diện với kẻ thù.
Bên chúng có khoảng hai mươi, nhưng với tôi chẳng có khó khăn gì.
Đẩy một phát hết không nhỉ?
“Kucchacchaccha!”
Một tiếng gào nhức tai vang ra từ sâu thẳm trong hành lang.
Một con kiến mụp ȶɦασ, béo ú xuất hiện.
Nó cũng dẫn theo lượng lớn những con kiến khác.
Lại thêm viện binh nữa hả?
Tên này to hơn đáng kể so với ông anh ở đây.
Xem ra không dễ nuốt đâu.
...Chẳng lẽ nó là thủ lĩnh?
Dù tôi không biết biểu cảm của loài kiến ra sao, trông nó thật bình tĩnh.
Tôi không biết chính xác số lượng quân đoàn còn lại của kẻ thù phía sau, nhưng không thể hơn năm mươi.
Tôi tung 〖Phong trảm〗 vào chúng.
Thay vì nhắm trực diện, tôi đánh vào sàn đất gần bên đó.
Với những lưỡi chém kề sát bên chân, tôi có thể hạn chế chuyển động của chúng.
Không giống bên ngoài, nơi đây rất chật hẹp, thế nên không cần lo lắng kẻ thù chạy khuất bóng.
Dù cho chúng có lũ lượt tràn đến, ba đòn 〖Phong trảm〗 là đủ lấp hết cả hành lang.
Tuy lũ kiến có chuyên môn 〖Súng đất sét〗 nhưng áp lực 〖Phong trảm〗 sẽ đẩy lệch hết.
Trong trường hợp nào tôi vẫn nắm kèo trên.
Bòn rút HP của kẻ thù theo một chiều.
Dự kiến là vậy, chứ MP của tôi cũng cạn sạch rồi.
Dù lên cấp tăng được sức chứa MP tối đa, nhưng cũng vô nghĩa nếu không được đổ đầy lại.
May ra cũng có 〖Hồi phục HP tự động〗, hay là chịu sây sát chút đỉnh cũng chả sao nhỉ?
“Kucha!” “Kuchaa!”
Quân đoàn bên tôi đã đuổi theo kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916528/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.