Trước tiên và trên hết, tôi muốn nghe về hoàn cảnh của Adofu.
Cho dù tôi có khuyên bảo thỏ banh bao nhiêu lần, nó vẫn kiên quyết không nới lỏng vòng tai.
Xong, tôi bó tay, thích thì để vậy luôn đi.
Sau đó, cuộc thẩm vấn trong yên lặng của thỏ banh bắt đầu.
“Pefu”
「Ông là ai?」
Adofu vẫn im re.
Tôi đoán là không dễ moi được thông tin từ ông ta như chúng tôi đã nghĩ, nên thỏ banh hỏi lại một lần nữa.
「Nói trong suy nghĩ, tui nghe được」
Tuy Adofu không có ý chống đối, nhưng chắc đang nắm bắt cách thức hoạt động của thần giao cách cảm.
Mà dù ông ta đang đáp lại thì tôi cũng chẳng thể nghe được.
Tôi sẽ nghe thỏ banh kể lại sau vậy, nhưng có thể không được chuẩn xác.
Truyền đạt cả cho tôi trong cùng một lúc sẽ mất thì giờ và tốn khá nhiều MP.
Thỏ banh sử dụng 〖Thần giao cách cảm〗 như thể chính nó tự mở miệng ấy.
Chỉ vì bắt nó làm phiên dịch viên nhiều quá mà nó thành thạo đến như vậy sao?
Nếu cứ như thế, không chừng 〖Thần giao cách cảm〗 sẽ tốt lên tới mức chấp hết mọi loại ngôn ngữ luôn nhỉ?
Adofu sau khi nhận được dòng ý nghĩ của thỏ banh, nhìn tôi một cách ngạc nhiên.
“Cậu… hiểu những gì tôi nói?”
“Guru”
Tôi gật đầu.
“...Tôi tên Adofu Ahrens. Bởi vì nghe trình báo về một loài quái thú nguy hiểm xuất hiện, thế nên tôi mới tạm thời được phóng thích khỏi nhà lao, được giao nhiệm vụ ra đi và thuần phục con quái thú đó… bản thân vẫn đang là tù nhân”
Đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916492/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.