Ngước mắt quan sát và tôi phóng thẳng lên.
Có thể nhìn thấy một đàn linh cẩu đang di chuyển phía xa kia.
Đây là lần đầu tiên tôi bay cao thế này.
Thế nhưng trọng lượng cơ thể của tôi trở thành gánh nặng và tốc độ bay lượn chậm dần.
Chưa đâu, tôi vẫn còn có thể vút cao hơn nữa.
Sau khi đạt đến đỉnh điểm giữa không trung, tôi nhìn khu vực xung quanh mình.
Hầu hết những gì tôi thấy chỉ toàn là cát với cát.
Trên biển chẳng có chiếc thuyền hay hòn đảo nào cả.
Giá như có bầy chim nào đang di trú thì còn giúp tôi có chút hi vọng nhưng nơi đây lại hoàn toàn trống trải.
Có thật là không còn cái quái gì quanh đây ngoại trừ cái thành phố với bức tường bao quanh đó chứ?
Cần quan sát xung quanh thêm chút nữa không?
Tôi vỗ cánh nhưng độ cao chẳng tăng thêm tý nào.
Có vẻ quán tính từ cú nhảy của tôi đã hết, và chỉ với mỗi sức lực của đôi cánh này thì việc nỗ lực vẫn là bất khả thi.
Tôi không chỉ bay tới mức giới hạn mà còn phá hỏng mất tư thế của mình.
Cần phải điều chỉnh ngay, đây là một tình huống mạo hiểm thật sự.
Khi tôi dồn trọng tâm của mình qua bên trái để sửa lại thăng bằng, cả người tôi bị lật ngược lại.
Bởi do sự hấp tấp của tôi mà kết quả mang lại phản chủ, chơi ngu lấy tiếng nè.
Tôi hiện đang rơi một cách rất kì cục trong khi vung vẫy tay chân tứ phía.
Sau khi tiếp đất bằng vai và tạo nên một đám mây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916471/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.