Tôi kiểm tra mặt đất bằng cách thận trọng dẫm chân lên.
Được đấy, cực kỳ chắc chắn.
Phần nhiều, con rết sẽ không dễ dàng phá hủy nó.
Tôi mở miệng để đưa Nina và thỏ banh ra ngoài, rồi chậm rãi đứng dậy.
Mặc dù trần hang khá thấp khiến tôi phải cúi người, nhưng không gây quá nhiều khó khăn để tôi khám phá nơi đây.
Có lẽ vì cơ thể tôi trở nên nặng nề hơn, dạo gần đây tôi thấy khá thoải mái khi nghiêng người về phía trước.
Chắc đây là tư thế di chuyển thông thường của loài thú bốn chân sau khi tiến hóa.
Hay cái này giống lùi hóa hơn ta? (Trans: hay vì cõng em gái xinh nhiều quá ÒwÓ)
Chiều rộng hai bên cái hang hơi bị hẹp, nhưng vẫn đủ khoảng trống để xoay người.
Thỏ banh đang bị lộn ngược dùng đôi tai để tự lăn nó đi và bật dậy.
“Pefu…”
Nó táo tợn kêu lên âm thanh như oán hận khi nhìn lấy tôi.
Bỏ cái thái độ đó đi!
Tao đã cố gắng quấn lấy mày bằng lưỡi tốt nhất có thể để mày không bị ảnh hưởng do va đập nhiều nhất, vẫn còn ý kiến nữa hả? Muốn sao chứ?
Ờ thì, nghĩ lại, hơi thở của tôi chắc khϊếp đảm lắm… (Trans: kiểu thể loại tentacles đó thì thế nào mà chẳng khϊếp)
Nina đang nằm mệt nhừ trên mặt đất.
Dù như muốn hết thở, chẳng có vẻ gì có sự bất thường đột xuất đến tình trạng sức khỏe của cô ấy.
Sau khi cảm thấy bớt căng thẳng, tôi chầm chậm nhìn về phía sau.
“Gijijijijijijijijijijijijijijijijijijijijii”
Như lẽ thường, con rết khổng lồ thét ra tiếng ồn ào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916462/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.