Đại ca đã mất tích năm ngày rồi.
Trong suốt khoảng thời gian đó, tôi đã cải thiện kỹ năng làm gốm mà đại ca truyền cho.
Vì anh ấy không có ở đây, tôi đã gặp nhiều khó khăn trong việc tạo ra lửa.
Tôi bắt được một con cóc có khả năng phun lửa để thay thế, tuy nhiên trong khi cố điều khiển nó lông của tôi suýt nữa đã cháy rụi .
Tôi thử bắt chước tạo ra vũ khí và áo giáp mà tôi đã thấy con người sử dụng trước đây.
Vì chúng khá nặng nên đồng loại của tôi không ưa dùng, phải đủ khỏe mới trang bị được.
Khi đi săn, tôi là người duy nhất mặc áo giáp.
Bởi sức nặng của nó, tôi không thể phối hợp nhịp nhàng với mọi người được, kết quả là tôi bị đá đít.
Nhờ mặc giáp, tôi không hề đau tý nào, trái lại đứa đá tôi còn ôm chân lăn ra khóc.
Thấy chưa, áo giáp rất tốt, mỗi người nên trang bị một cái.
Bên cạnh việc săn bắt và làm gốm, tôi dành thời gian còn lại để tìm kiếm đại ca.
Cả bốn chúng tôi chia nhau ra tìm xung quanh hang động. Tuy nhiên, cho đến giờ vẫn chưa có manh mối nào.
Tôi rất lo cho đại ca, nhưng *đại tỷ không tham gia tìm kiếm với chúng tôi. (*Trans: 姉御 phiên âm ra là anego, nghĩa là “đại tỷ” hay “chị đại” – nữ cầm đầu một băng nhóm, hoặc cũng có nghĩa là vợ của ông chủ. Vì ở đây ông chủ là main nên hiểu rồi ha ( ͡~ ͜ʖ ͡°) )
Chắc chắn chị ấy biết điều gì đó.
Ngặt nỗi chị ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916419/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.