Đã ba ngày trôi qua kể từ cuộc chiến sinh tử với rùa vỏ bình khổng lồ.
Tôi đã có một cuộc sống thật nhàn rỗi, phơi khô đậu Phi Perris, ăn thịt khô, săn hoa ăn thịt…
Thịt sói khô cũng không tệ chút nào, nhưng sáng hôm qua bỗng có một bọn quái vật giống như khỉ chẳng biết từ đâu đến, thó lấy một mớ của tôi.
Khi còn đang ngái ngủ, tôi nghe có tiếng động bèn đi ra kiểm tra và thấy chúng đang cười khoái trá “kyakkyakya” với những miếng thịt khô trên tay.
Sát khí trong tôi bỗng bùng cháy trở lại.
Tôi đuổi theo bằng cả sức mạnh, nhưng vì lũ khỉ này quá nhanh nhẹn nên tôi đã mất dấu chúng.
Sau khi lấy lại bình tĩnh, tôi nghĩ mình sẽ tìm cách bắt chúng nhân lúc sơ hở.
Dẫu sao thì các chỉ số của chúng cũng khá cao.
Tôi tiếp tục săn thịt sói xám để lấp đầy lại số đã mất, nhưng lũ khỉ khốn nạn kia lại tiếp tục mò đến.
Tôi gom hết số nấm độc mà tôi có vào nồi để tạo ra hỗn hợp độc dược mạnh nhất, sau đó bôi lên một số miếng thịt khô.
Tôi không biết liệu cái bẫy này có hiệu quả hay không, tưởng tượng cảnh bọn chúng bị dính độc và quằn quại trong đau đớn cũng an ủi tôi phần nào.
Cơ mà… sau cùng thì nếu chúng không đến nữa vẫn tốt hơn.
Tôi rửa sạch lông bằng nước sông rồi khử trùng với muối.
Tôi đốt một cái cây khác bằng〖Hơi thở rồng con〗, vặt hết lá, điều chỉnh cành cây con thành những giá đỡ rồi trải lông lên đó.
Từ giờ nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-qua-trung-rong-huong-ve-muc-tieu-tro-thanh-ke-manh-nhat/916356/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.