Nếu cuộc sống cứ tiếp tục diễn ra như vậy, đúng là một cuộc sống tuyệt vời đối với tôi. Thế nhưng không, ngày đó rồi cũng sẽ đến trên chính sự thật phù phàn của thế giới này.
- Verus, Verus ngươi đâu rồi~.
Tôi dạo quanh căn nhà của mình, tìm kiếm người bạn đã chơi với mình hơn hai mươi năm qua. Bạn? À không, nó giống như một món đồ chơi nhỏ đáng yêu hơn cơ. Bởi vì nó cùng là đồng tộc với tôi, cùng có sức mạnh vượt trội nên tôi mới xem nó là hơi hơi giống bạn thế thôi, chứ thật ra tôi dùng nó để chơi vui là nhiều.
- Um...cái con nhỏ này, hôm nay lại trốn đâu rồi nhỉ?
Tìm mãi không thấy Verus đâu, tôi khá là bực bội, dậm chân một cái tôi quyết định đến phòng của Krenlien. Nếu nó vẫn không chịu ra cho tôi gặp thì chịu thôi chứ sao giờ? Con nhỏ đó ấy, nó từ khi sinh ra đến bây giờ cái tính cách cũng thật quái lạ, rõ ràng cũng có vẻ ngoài xinh đẹp bao người ghen tị, ấy thế mà lại không biết vì cái gì cứ thích núp trong bộ giáp...à thì khụ khụ, nhớ lại cái năm đó đúng là có hơi.
Không lẽ do tôi ta? Bỏ đi, bỏ đi, chắc là không phải do tôi đâu, tất cả đều nằm ở bản chất cả. Tính nó thế thì chịu, chứ ai làm mà nên nó đâu đúng không? Đúng không!!
- Krenlien, hôm nay ngươi thấy trong người thế nào rồi.
Tôi mở cửa phòng Krenlien nhẹ nhàng bước vào. Thấy cô ấy vẫn còn đang thức, tôi mở lời nhẹ nhàng nói. Như đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-co-gai-ma-ca-rong/1021569/chuong-89-4.html