Lộc cộc...
- Chào mọi người~.
Ngay lúc bọn họ đang yểu xìu vì hôm qua Alinora không đến, thì bỗng một âm thanh trong trẻo chỉ nghe thôi mà bao con tim phải đập rộn lên, khiến họ như được hồi sinh mà đứng thẳng lên nhìn về phía tiếng nói đó.
- !! Ohhh!! Cô ấy hôm nay đến sớm!!
- A~ chỉ mới nghe giọng thôi mà tôi có cảm giác mình sướng như điên rồi.
- Hồi hộp quá~!
...
Và giọng nói đó không ai khác chính là của Alinora, người đang trùm kính mính đang ngồi trên chiếc xe ngựa đơm sơ của Lurn. Hai người sau khi vào thành, họ ngay lập tức chạy đến hội để bán hết số ma thú hôm qua, sự vội vàng này không phải sợ con ma thú có vấn đề gì, mà chỉ là Lurn sợ Alinora sẽ không khỏe khi lúc nào cũng giữ chúng không gian trữ đồ của mình, vì dù sao để giữ đồ vào không gian của riêng mình, thì sẽ luôn luôn tốn mana mà.
Và như đã nói trước Lurn quá mờ nhạt nên dù Alinora đã nhiều lần mặt áo choàng rồi, nhưng cái áo choàng của cô quá giống với mấy cái khác nên bọn họ dù đi trong thành phố cũng không hề bị phát hiện. Trừ khi Alinora nói thì lúc đó thành phố mới xôn xao, vì lý do đó Lurn cùng Alinora cũng ích trò chuyện thành phố.
---
- Mọi người chú ý.
Tĩnh lặng~
Chỉ với một giọng nói nhỏ nhẹ vừa dịu dàng vừa chững chạc, Alinora đã ngay lập tức ngừng cuộc xôn xao của đám đông đang chờ đợi kia.
- Hôm nay, tôi có một chuyện muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-sinh-thanh-mot-co-gai-ma-ca-rong/1021567/chuong-89-2.html